"Đến lúc đó anh không được chơi xấu nữa đâu." Mộc Ly mỉm cười xán lạn, chớp chớp đôi mắt sáng như sao nhìn chằm chằm đôi mắt tối đen như mực của Hàn Liệt, đôi mắt của anh thật xinh đẹp, phảng phất như mang theo một loại ma lực khó tin nào đó, làm cho cô muốn chìm sâu vào trong đó.
"Tuyệt đối sẽ không chơi xấu." Hàn Liệt cười khẽ cào lên chóp mũi Mộc Ly một cái: "Chúng ta cùng nhau đi tu luyện đi." Tiểu yêu tinh này cứ ở trong ngực anh động tới động lui, cô thật sự cho rằng anh là Liễu Hạ Huệ(*) sao?
(*): Liễu Hạ Huệ là một quan đại phu nước Lỗ thời Xuân Thu, một hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thành, có một phụ nữ cũng đến trú chân. Trời lạnh người phụ nữ này bị cảm lạnh rét cóng, Liễu Hạ Huệ liền cởi áo mình ra khoác lên người cô ta rồi ôm vào lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không hề có một chút tà tâm. Lại có lần Liễu Hạ Huệ ngồi xe ngựa với đàn bà, đi cả quãng đường dài mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không hề liếc ngang lần nào.
"Được." Mộc Ly nhu thuận gật đầu một cái, đột nhiên ý thức được cái gì đó, gương mặt lập tức đỏ bừng, thân hình chợt lóe, biến mất trong ngực Hàn Liệt: "Em... Em đi tu luyện..."
Hàn Liệt cúi đầu nhìn thoáng qua, cười khổ xoa huyệt thái dương, sau khi vận chuyển thanh tâm quyết vài lần, mới tiến vào không gian tu luyện.
Mộc Ly ngồi trong linh trì, chống cằm, nhìn làn nước ngẩn người. Vừa rồi cô có hơi không phản ứng kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play