Giáo sư Lâm đặt khay lên bàn: "Có một bạn học nói trong nhà cô ấy có một loại keo đặc biệt chuyên dùng để phục hồi đồ sứ, chỉ cần dính vào sẽ không thể nhìn ra dấu vết đã phục hồi."
Giáo sư Trương nhịn không được bật cười: "Những lời này mà ông cũng tin sao?"
Giáo sư Lâm lúng túng cười: "Đương nhiên là tôi không tin, nhưng mà sinh viên kia thề thốt đủ kiểu, nên tôi nghĩ có lẽ có thể thử một chút."
"Nói không chừng là bởi vì sinh viên kia sợ phải gánh vác trách nhiệm, nên mới cố ý nói như vậy, nếu thật sự có loại keo này thì đã xuất hiện từ lâu rồi." Vẻ mặt giáo sư Trương đầy sự không tin tưởng.
"Không phải sinh viên làm vỡ bình hoa nói." Giáo sư Lâm lật xem từng mảnh sứ trong khay, khi nhìn thấy những mảnh vỡ nhỏ ở phía dưới, trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ, vậy mà tìm được nhiều mảnh vỡ nhỏ như vậy.
Giáo sư Trương cười cười, vẻ mặt không cho là đúng. Dù sao ông ấy cũng không tin trên đời này có tồn tại loại keo như vậy.
Sau khi Mộc Ly tan học về đến nhà, liền đi vào không gian, lấy ra vật liệu bắt đầu luyện chế keo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT