"Ngô Dao, nữ sinh kia thật sự là người Vân Thành sao? Nhưng nhìn cách cô ấy ăn mặc không giống lắm." Mã Lạc Lạc nhìn Mộc Ly một cái, trong mắt có một tia hâm mộ cùng đố kỵ. Cô ta cũng là người Vân Thành, nên cô ta biết Vân Thành nghèo bao nhiêu, so với Bắc Kinh quả thực là khác nhau một trời một vực.
Lần này khi cô ta thi đậu đại học, người nhà phải mượn đông mượn tây mới miễn cưỡng gom đủ học phí cho cô ta, cô ta mới có thể đến Bắc Kinh học đại học.
Một Ngô Dao thì thôi, cha cô ta là viện trưởng bệnh viện, nhưng Mộc Ly cũng đến từ Vân Thành, vì sao cũng được ăn mặc đẹp như vậy. Tại sao tất cả đều đến từ một nơi, nhưng mà tất cả họ đều tốt hơn cô ta. Trong lòng cô ta rất không cam tâm.
"Đúng vậy, nhà Mộc Ly ở thôn Hồng Tinh. Tôi nghe ba tôi nói, cuộc sống ở nhà Mộc Ly rất khổ sở, một mình cô ấy còn phải chiếu cố em trai và em gái. Nhưng Mộc Ly là một người có bản lĩnh, một mình mang theo em trai và em gái rời khỏi Vân Thành tới Bắc Kinh." Đối với Mộc Ly, Ngô Dao chỉ có thể bội phục. Nếu đổi lại là cô ta, cô ta tuyệt đối không có năng lực mang theo người nhà cùng đi đến Bắc Kinh.
Trước không nói đến những chuyện khác, chỉ riêng ăn ở đã là vấn đề rất lớn. Cô ta đã đi hỏi thăm, thuê nhà ở thành phố Bắc Kinh, một tháng phải mất mười đồng. Cho dù ba cô ta có là viện trưởng, cũng không chịu nổi.
Mã Lạc Lạc vừa nghe cô ta nói như vậy, trong lòng nhanh chóng được cân bằng lại. Thì ra Mộc Ly là đang giả vờ, cô còn nghèo hơn cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play