Ngô Dao có hơi kinh ngạc: "Sao cô lại chọn khoa khảo cổ học vậy?" Y thuật của Mộc Ly ngay cả cha cô ta cũng phải khen ngợi liên tục. Những ngày cô ngồi khám bệnh ở bệnh viện Vân Thành, càng là khó cầu số một. Một thiên tài y học như vậy, không báo danh vào khoa y thì thật là đáng tiếc.
Mộc Ly khẽ cười một tiếng: "Tôi cảm thấy khoa Khảo cổ học cũng không tệ."
"Ngô Dao, cơm tới rồi."
Ngô Dao nghe thấy bạn học của cô ta đang gọi cô ta: "Tôi đi qua đó trước, bây giờ cô cũng trọ ở trong trường sao?" Có thể gặp được đồng hương trong trường đại học, đương nhiên cô ta hy vọng sẽ được gần gũi với cô hơn một chút. Tuy rằng trước kia cô ta và Mộc Ly đã xảy ra một chút chuyện không vui, nhưng mà trong lòng cô ta vẫn rất sùng bái Mộc Ly. Tuổi còn nhỏ đã có y thuật rất cao, hơn nữa còn dựa vào sự nỗ lực của bản thân để thi đậu vào đại học Bắc Kinh.
"Tôi không trọ ở trường."
"Vậy sau này tôi có thể thường xuyên đến tìm cô chơi không? Cái đó... Trước đây là tôi không tốt, tôi xin lỗi cô, xin lỗi!" Khi đó sở dĩ Ngô Dao tìm Mộc Ly gây phiền toái, là bởi vì có người ở bên tai cô ta nói Mộc Ly đi cửa sau. Con người cô ta không thích nhất chính là loại người đã không có bản lĩnh thì thôi còn đi cửa sau. Nhưng sau khi cô ta biết y thuật của Mộc Ly rất tốt, cô ta vẫn luôn muốn chân thành xin lỗi Mộc Ly. Hy vọng cô ta có thể trở thành một người bạn của cô, nhưng cô đã từ chức ở bệnh viện rồi.
Mộc Ly cười lắc đầu: "Cô không cần làm như vậy đâu, mọi chuyện đều đã qua rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT