"Tiểu Ảnh, tối hôm qua nhà quản đốc bốc cháy, cả nhà quản đốc đều bị thiêu chết rồi." Trên mặt chú Vương đầy vẻ phấn khích. Buổi sáng khi ông ta nghe được tin tức này, còn tưởng rằng bản thân đang nằm mơ.
"Thật sao?" Văn Ảnh có hơi không thể tin được. Thật là tốt quá!
"Đúng vậy, hôm nay chú còn nhặt được một cái bọc nhỏ ở trước cửa nhà chú, bên trong vậy mà có cả tiền đồng và tiền giấy, nhà con có nhận được hay không?" Vừa rồi chú Vương đã hỏi mấy nhà, bọn họ đều phát hiện có một cái bọc nhỏ ở cửa, đồ bên trong cũng giống như nhà bọn họ đều là tiền đồng và tiền giấy.
"Có." Văn Ảnh lấy cái bọc nhỏ đang giấu ở phía sau ra.
"Cũng không biết là người tốt bụng nào đã làm như vậy, có số tiền giấy này, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều." Chú Vương đã đếm qua số tiền đồng và tiền giấy trong bọc nhỏ, tổng cộng là hai trăm đồng, còn có các loại ngân phiếu định mức. Cả đời này ông ta còn chưa từng được thấy nhiều tiền đồng và tiền giấy như vậy, nếu không phải ông ta tự nhéo đùi mình rồi tự thấy đau thì ông ta đã tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Văn Ảnh gật dầu xem như trả lời. Trong đầu lại nghĩ xem chuyện này có liên quan đến Mộc Ly hay không, nhưng ngẫm lại thì cảm thấy không có khả năng lắm. Cho dù Mộc Ly có lợi hại đến đâu, cô cũng chỉ là một cô gái, sao cô lại có bản lĩnh lớn như vậy được. Nhưng nếu không phải cô vậy thì là ai?
"Quản đốc đã chết, sau này chúng ta sẽ không còn bị ức hiếp nữa." Chú Vương vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui của riêng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT