Mộc Ly đi tới trước mặt Văn Ảnh, thấy vẻ mặt anh ấy đờ đẫn nhìn mình, đưa tay vẫy vẫy trước mặt anh ấy: "Hoàn hồn."
Văn Ảnh phục hồi tinh thần, ngượng ngùng gãi đầu: "Chị thật lợi hại! Chị có thể dạy em không?" Anh ấy cũng muốn lợi hại giống như chị vậy.
"Bọn họ có thường bắt nạt cậu không?" Mộc Ly nhìn lướt qua mấy người đang nằm trên mặt đất.
"Bọn họ đều là chó trông cửa của quản đốc, chỉ cần chúng em được trả lương, bọn họ sẽ tới đây cướp." Mấy thôn dân trong thôn làm việc ở mỏ than cũng vì vậy mà không có tiền ăn cơm, khám bệnh nên chết. Họ cũng đã đến tìm cảnh sát, nhưng không có ích lợi gì cả.
Hơn nữa sau khi bị quản đốc biết, còn có thể bị giáo huấn tàn nhẫn một trận, cho nên thôn dân trong thôn bọn họ đều là giận nhưng không dám nói.
"Nói cho tôi biết tên của quản đốc kia." Mộc Ly muốn giải quyết xong quản đốc kia rồi lại rời đi, bằng không Văn Ảnh và bà nội Văn nhất định sẽ gặp phiền toái.
Văn Ảnh nói tất cả những gì mình biết cho Mộc Ly, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tràn đầy lệ khí hận không thể giết chết quản đốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT