"Không biết nữa, nhưng mỗi lần anh nhìn thấy những nam sinh kia ân cần với em, anh liền cảm thấy không thoải mái, muốn đánh người." Tề Phong nắm chặt tay của Hướng Yên Nhiên. Anh ta cũng không biết mình bắt đầu thích cô ấy từ khi nào. Có lẽ có một lần anh ta đến nhà ông nội Hướng, nhìn thấy Hướng Yên Nhiên ở trong thư phòng yên lặng đọc sách y, khi đó cô ấy cho anh một loại cảm giác yên tĩnh của năm tháng. Hoặc là ngày sinh nhật lần thứ mười tám của Hướng Yên Nhiên, lúc cô ấy chơi đàn dương cầm, đôi mắt linh động của cô ấy trong nháy mắt khiến anh ta chìm đắm vào đó, không thể tự kiềm chế.
"Vậy mấy cô gái bên cạnh anh là thế nào?" Hướng Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Tề Phong. Cô ấy nghĩ đến mấy cô gái kia, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái.
"Anh không có quan hệ gì với bọn họ cả. Anh thậm chí còn chưa từng chạm qua ngón tay của bọn họ." Tề Phong vội vàng phủi bỏ quan hệ. Anh ta cũng không muốn người yêu mà mình khó khăn lắm mới theo đuổi được cứ như vậy không còn.
"Anh còn muốn chạm vào ngón tay của bọn họ?" Hướng Yên Nhiên hỏi.
Tề Phong khóc không ra nước mắt, giơ ba ngón tay lên nói: "Anh không có, anh thề! Anh thật sự không có quan hệ gì với bọn họ. Trong lòng anh từ đầu đến cuối cũng chỉ có một mình em. Yên Nhiên, tin tưởng anh có được không?"
"Em không tin." Hướng Yên Nhiên đỏ mặt quay đầu đi. Thật ra bởi vì ánh mắt của Tề Phong quá nóng bỏng khiến cho cô ấy có hơi không chống đỡ nổi.
Tề Phong thấy Hướng Yên Nhiên không để ý tới mình liền đảo mắt, lộ ra vẻ mặt vừa khổ sở vừa tủi thân, nói: "Yên Nhiên, vết thương của anh đau quá..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play