"May mà chúng ta chạy nhanh!" Tề Phong sợ hãi trong lòng, nhìn ngôi nhà đã biến thành đống đổ nát.
"Vết thương của em lại chảy máu kìa." Hướng Yên Nhiên còn chưa hết kinh hoảng thì lại nhìn thấy trên cánh tay Tề Phong chảy ra chất lỏng màu đỏ tươi. Cô ấy vội vàng chạy đến bên cạnh ấn huyệt đạo cầm máu cho anh ta.
"Em đừng động đậy." Hướng Yên Nhiên nhìn thấy quần áo của Tề Phong bị nhuộm màu đỏ thẫm, trái tim liền thắt lại, trong mắt tràn đầy vẻ đau lòng.
"Yên Nhiên... Em chóng mặt..." Tề Phong yếu ớt tựa đầu vào trong ngực Hướng Yên Nhiên, khóe môi khẽ nhếch lên. Hiện giờ ngoại trừ vết thương trên cánh tay có hơi đau ra thì thể lực của anh ta kỳ thật đã hoàn toàn hồi phục, chỉ là anh ta không nỡ buông Hướng Yên Nhiên ra. Anh ta khó khăn lắm mới có được nhuyễn ngọc ôn hương. Anh ta thật muốn ôm cô ấy mãi mãi, vĩnh viễn không buông tay.
Hướng Yên Nhiên cảm nhận được hơi thở ấm áp của Tề Phong đang phả lên cổ mình, vừa ấm áp vừa tê dại khiến cho cả người cô ấy không còn sức lực, vốn dĩ không thể tập trung tinh thần. Cô ấy muốn đẩy Tề Phong ra nhưng nhìn thấy sắc mặt anh ta tái nhợt liền từ bỏ ý niệm trong đầu.
Mộc Ly và Hàn Liệt nhìn nhau cười, đi về phía chiếc xe cách đó không xa. May mà trước khi bọn họ đến, vì không muốn để cho người trong ngôi nhà nghe thấy động tĩnh nên đã đậu xe xa một chút, bằng không bọn họ đã phải trở về.
Hướng Yên Nhiên khó khăn lắm mới cầm được máu cho Tề Phong. Cô ấy nói: "Để tôi đỡ cậu lên xe."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play