Phải biết rằng cô vừa mới từ Vân Thành đến Bắc Kinh, không nơi nương tựa, còn có phải nuôi em trai và em gái. Cho dù cô kiếm được tiền, cũng không thể mua được nhà trong thời gian ngắn.
Mộc Ly mỉm cười gật đầu, nói: "Khi nào mọi người rảnh có thể đến xem thử."
"Em họ, em thật sự là quá lợi hại! Sự sùng bái của anh đối với em giống như một dòng sông chảy cuồn cuộn không dứt." Khưu Vũ Triết cười giơ ngón tay cái lên với Mộc Ly. Lúc bọn họ trở về đây, nếu không phải còn có ngôi nhà tổ này cùng những thứ được trả lại cho bọn họ thì ngay cả chỗ ở bọn họ cũng không có.
Ở ngoài cửa, ông cụ Khưu vừa ngân nga kinh kịch vừa đi vào với tâm trạng vui vẻ. Hôm nay ông ấy đến công viên đánh cờ với lão Vương, bởi vì ông thắng nên hiện giờ tâm trạng rất tốt.
"Ồ? Trong nhà có khách sao?" Ông cụ Khưu nhìn thấy Mộc Ly nói chuyện vui vẻ với bà cụ Khưu thì hơi kinh ngạc. Bọn họ trở về Bắc Kinh cũng đã nửa năm. Tuy rằng ba đứa con trai đều đã khôi phục công việc trước đó nhưng những người lui tới nhà bọn họ cũng không nhiều lắm, chỉ có một vài người hàng xóm gần đó. Chủ yếu là bây giờ bọn họ không muốn vướng vào bất kỳ cuộc tranh chấp nào nữa.
"Ông già, là cháu gái ngoan nhà chúng ta trở về. Con bé còn mang theo bánh ngọt mình làm cho chúng ta ăn nữa nè." Bà cụ Khưu vui vẻ lắc lắc hộp bánh trong tay cho ông cụ Khưu thấy.
Ông cụ Khưu nhất thời có hơi không kịp phản ứng, trong nháy mắt nhìn thấy Mộc Ly, ông liền nhận ra Mộc Ly. Ông hỏi: "Con không phải là cô bé trên Vạn Lý Trường Thành ngày đó sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT