"Được, để bà ngoại nếm thử." Bà cụ Khưu cười nhận lấy, mở hộp bánh ra cầm lên một miếng bỏ vào trong miệng. Đồ ăn do cháu gái ngoan làm, cho dù không ngon thì bà cũng phải ăn thêm mấy miếng.
Bánh ngọt vừa vào miệng liền tan, mang theo một mùi hương hoa nhàn nhạt. Đồ ăn ngon làm cho người ta muốn nuốt luôn đầu lưỡi, bà nói: "Ly Nhi, con làm bánh ngọt này rất ngon. Bà ngoại rất thích." Bà cũng không phải chưa từng ăn bánh ngon, lúc trước ở nhà mẹ đẻ, ngay cả ngự yến cung đình bà cũng từng ăn không ít. Nếu nói đến xuất thân thì bà cũng là người có xuất thân cực kỳ hiển hách. Đổi lại là ở thời đại trước, bà cũng có thể xem như một cách cách.
"Nếu bà ngoại thích, lần sau con sẽ làm nhiều hơn cho bà." Mộc Ly cười nói. Cô đã cho thêm không ít thảo dược bổ khí trong bánh ngọt này, còn cố ý đến tầng hai của Cửu Chuyển Linh Lung tháp hái một gốc đan sâm tím, thêm vào nước linh tuyền để làm thành bánh, hương vị nhất định không thể so với bánh ngọt bình thường.
"Thật sự ngon như vậy sao? Con cũng muốn nếm thử." Khưu Vũ Triết đưa tay cầm lấy một miếng. Anh ta cảm thấy hơn phân nửa là vì bà nội muốn khiến cho em họ vui vẻ nên mới cố ý nói như vậy.
"Thằng nhóc thối, đừng có cướp bánh của bà." Bà cụ Khưu vội vàng ôm miếng bánh ngọt còn lại vào trong ngực để bảo vệ, nhìn chằm chằm hai đứa cháu trai.
Khưu Vũ Bân vươn tay ra, sau đó xấu hổ thu tay lại. Haiz! Anh ấy lại chậm một bước.
Khưu Vũ Triết cười ha ha, lắc lắc miếng bánh trong tay, bỏ vào trong miệng. Anh ta vừa cắn một miếng, ánh mắt liền sáng lên, nói: "Bánh ngọt này rất ngon. Em họ, bánh này thật sự là do em làm à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT