Mộc Ly lắc đầu cười, trong lòng cũng thoáng cảm thấy xót xa. Sau này những đứa trẻ lớn tầm tuổi em cô còn được ngồi máy bay, trực thăng chứ đừng nói là tàu hoả thế này.
"Thế các em nằm giường trên đi, lúc trèo lên thì cẩn thận nhé."
"Vâng ạ!", Mộc Chính vội vàng cởi giày, leo lên giường tầng trên rồi nằm xuống, thoải mái duỗi thẳng người rồi nở một nụ cười vui vẻ. Lúc còn ở thôn, cậu bé thường xuyên trèo lên cây đào trứng chim nên độ cao này hoàn toàn không hề hấn gì cả.
Mộc Linh cũng cởi giày, cẩn thận trèo lên rồi từ từ ngồi lên giường. Cô bé nhìn từ trên xuống thì thấy hơi sợ nhưng cũng thấy kích thích vô cùng: "Cao thật đấy!", cảm giác này thật sự rất vui.
Đúng lúc đó, xe lửa bắt đầu lăn bánh.
"Tàu rời bến rồi!", Mộc Linh và Mộc Chính kích động nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy phong cảnh bên ngoài từ từ lùi về phía sau, tốc độ ngày càng nhanh, chẳng mấy chốc mà cảnh sắc bên ngoài gần như vụt qua trước mắt họ.
"Để anh đi lấy nước.", Hàn Liệt đặt hành lý xuống rồi cầm phích nước trên bàn đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT