Đôi môi đỏ mọng của Mộc Ly nhếch lên trông đầy giễu cợt: "Đưa cho các người một nghìn tệ thì sau này các người sẽ không có quan hệ gì với Châu Sương nữa đúng không?"
"Đúng, nhưng nó có bằng đấy tiền sao?", mẹ Châu cho rằng chắc chắn Châu Sương không có nổi một nghìn tệ nên mới nói chắc như đinh đóng cột như thế. Ngay cả gia đình bà ta cũng không có nhiều tiền như vậy.
"Nếu cô ấy có thì sao?", ánh mắt của Mộc Ly đảo qua ba người nhà họ Châu. Châu Sương và ba người này trông không giống nhau một chút nào, có lẽ là có ẩn tình gì đấy rồi.
Mẹ Châu và Châu Vân liếc mắt nhìn nhau: "Nếu hôm nay nó đưa cho chúng tôi một nghìn tệ thì sau này chúng tôi sẽ không xen vào chuyện của nó nữa.", bọn họ biết rõ Châu Sương có bao nhiêu tiền, gần một trăm tệ là cùng.
Còn cái cô bác sĩ Mộc này, y thuật đúng là giỏi thật đấy nhưng tiền lương một tháng cũng chỉ có năm mươi sáu mươi tệ thôi, muốn giúp Châu Sương thì cũng phải có tiền mới giúp được. Ai cũng biết thời buổi này tiền bạc quan trọng cỡ nào, đừng nói là người ngoài, ngay cả họ hàng thân thích cũng không giúp nhau như vậy. Vì đó là một nghìn tệ chứ không phải một tệ lẻ.
"Được, thế các người viết giấy cam kết đi, các người đưa giấy, tôi đưa tiền.", Mộc Ly lấy trong túi ra một xấp tiền rất dày, nhìn qua cũng phải một nghìn tệ. Đây là tiền cô bán mặt nạ và kem dưỡng ở Bắc Kinh mà có, cô lười chẳng muốn đi gửi tín dụng nên ném hết vào không gian, dù sao thì bình thường cô cũng phải tiêu tiền.
Đám người nhà họ Châu thấy thế thì ngẩn người. Sao cô bác sĩ này lại lắm tiền vậy nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play