Trời tối hẳn. Gió đêm mang theo hơi lạnh lướt qua rừng cây xào xạc. Diệp Vân cùng Chu Tử Kinh tìm được một bãi đất trống dưới chân núi, phía trên là tán cây rậm rạp che khuất ánh trăng, phía sau có vách đá tự nhiên chắn gió. Cảnh vật yên tĩnh, nhưng Diệp Vân không hề thả lỏng cảnh giác.
Y nhóm một đống lửa nhỏ, rồi quay sang nhìn Chu Tử Kinh đang ngồi xổm bên cạnh, tay vòng quanh đầu gối, mặt hơi rụt vào cổ áo như đang co ro trong gió đêm. Dưới ánh lửa, khuôn mặt cậu ta hiện ra mờ mờ ảo ảo, ngũ quan thanh tú, đôi mắt đen nhánh như nai con, thoạt nhìn thực sự vô hại.
Diệp Vân đưa cho hắn một miếng bánh khô:
“Ăn chút đi, mai còn phải lên đường sớm.”
Chu Tử Kinh nhận lấy, khẽ gật đầu, giọng nhỏ nhẹ:
“Đa tạ Diệp huynh. Huynh đối xử với ta thật tốt, không giống người ngoài…”
Diệp Vân hơi sững lại, khóe môi giật nhẹ. Người ngoài?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT