Sau khi nhóm lửa, Tô Oanh đứng dậy, bước đến trước mặt Tiêu Tẫn, đưa tay sờ Đại Bảo trong lòng hắn.
“Sao lại sốt rồi, đưa đứa trẻ cho ta.” Tô Oanh chẳng đợi Tiêu Tẫn đồng ý, cứ bế Đại Bảo trong tay hắn đi.
Nàng ngồi xuống cạnh đống lửa, cẩn thận cởi bỏ y phục ướt sũng trên người Đại Bảo, đặt gần đống lửa để hong khô. Dựa vào ánh lửa, nàng xem xét kỹ càng vết thương của đứa trẻ. Trước đó, vết thương đã bớt sưng đỏ, nhưng vì bị mưa ngấm ướt, tình trạng viêm nhiễm lại nghiêm trọng hơn. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Đại Bảo sốt cao.
Tô Oanh dùng vải sạch nhẹ nhàng lau rửa vết thương, rồi nhân lúc không ai chú ý, nàng kín đáo tiêm cho đứa trẻ một mũi kháng viêm. Sau khi xử lý vết thương xong, nàng cho Đại Bảo uống thuốc, rồi lấy y phục đã hong khô mặc lại cho nhóc. Cuối cùng, nàng đặt Đại Bảo nằm trên tấm da hổ đã được hong khô.
Từ lúc Tô Oanh bế Đại Bảo đi, ánh mắt Tiêu Tẫn chưa từng rời khỏi hai người bọn họ. Nhìn nàng cẩn thận xử lý vết thương cho Đại Bảo, chân mày hắn cau lại càng chặt.
Hành vi của Tô Oanh trong hai ngày qua hoàn toàn không giống dáng vẻ trước đây. Nếu không phải trên cổ nàng vẫn còn nốt ruồi quen thuộc, hắn đã nghi ngờ nàng là một người khác. Trước kia, nàng nào có để tâm đến sống chết của hai đứa trẻ?
Sau khi lo liệu cho Đại Bảo, Tô Oanh tiếp tục chăm sóc Triệu nhũ mẫu. Nàng cởi lớp áo ngoài trên người bà ấy, đem hong khô, lại lén tiêm thuốc cho bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT