Sau khi Ngũ hoàng tử chấp chính, sức khỏe của Yến Hoàng ngày càng suy giảm. Trước trọng trách triều chính ngày càng nặng nề, ngài cũng dần cảm thấy lực bất tòng tâm.
Yến Hoàng vốn không phải người tham quyền cố vị, huống chi sau khi Ngũ hoàng tử được lập làm thái tử, triều cương Yến Quốc ngày một phát triển, quan trường có thêm nhiều nhân tài, quang cảnh triều đình tràn đầy sức sống. Thấu hiểu mọi sự, ngài cũng dứt khoát giao quyền, dần dần bố trí, đẩy mạnh thế lực cho Thái tử. Ngài cắt cử các trung thần lương đống về các châu phủ địa phương, để về sau, tân quân có thể triệu hồi họ về kinh thành, nhờ đó vừa giúp các đại thần này tránh được đầu sóng ngọn gió lúc đổi ngôi, vừa khiến họ cảm kích sự tín nhiệm mà hết lòng phụng sự.
Trong hoàn cảnh đó, Thái tử Mộ Dung Thần cũng chẳng được thảnh thơi. Bởi một khi hoàng đế đăng cơ thì khó rời kinh thành, Yến Hoàng cho rằng thái tử cần mở rộng tầm mắt, nên cách dăm ba bữa lại cử hắn xuất kinh, đi đây đi đó trải nghiệm ngũ hồ tứ hải để mở mang kiến thức. Vì vậy, từ khi lên ngôi thái tử, phần lớn thời gian Mộ Dung Thần phải bôn ba ngoài kinh thành vì quốc sự, ngược lại Yến Hoàng thì an tọa nơi tôn vị, chậm rãi chỉnh đốn triều cương, âm thầm giao lại một triều đình thanh liêm cho tân đế tương lai.
Đã rất lâu rồi Yến Hoàng không đến chốn hậu cung của các phi tần, ngoài thư phòng và Ngọa Long Điện, đôi khi ngài chỉ ghé qua cung của Vọng Ngưng Thanh một lúc, nhưng đến khi trời tối đều quay về.
Vọng Ngưng Thanh cũng không bận tâm Yến Hoàng muốn ở đâu, vì trong mắt nàng, Yến Hoàng cũng rất đáng thương, những phi tần mà ngài yêu thương lại đều là những kẻ tâm cơ đầy toan tính. Giờ ngoài “Tống Thanh Sước” ra, hậu cung của ngài e rằng chẳng còn ai có thể làm cho ngài an lòng. Vậy nên đôi khi Yến Hoàng sai người mang tấu chương đến cung của nàng để phê duyệt, Vọng Ngưng Thanh cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Trong khi Yến Hoàng phê duyệt tấu chương, nàng lặng lẽ chép kinh thư hoặc pha trà đun nước ở một bên. Giữa họ chẳng có chút ấm áp của tình nghĩa phu thê, nhưng lại toát lên một vẻ tĩnh lặng an yên của người đã đi qua năm tháng dài lâu bên nhau.
“Nhiều năm đã qua, nhan sắc của Tử Đồng vẫn xinh đẹp như thuở thiếu nữ.” Một ngày nọ, Yến Hoàng xem tấu chương thấy hơi mệt mỏi, ngài nâng chén trà, ngẩn người ra một lúc, không biết sao lại thoáng thấy nét nghiêng gương mặt thanh tú của Vọng Ngưng Thanh trong ánh tà dương, nhan sắc nàng đẹp đẽ tựa tranh vẽ: "Vậy mà trẫm đã là ánh chiều tà xế bóng rồi.”
Yến Hoàng cúi đầu, trong mắt lộ chút đượm buồn và chán nản, bỗng cảm thấy mỹ nhân trước mặt hẳn là nên sóng vai với mình thuở trẻ, nhìn như thế mới xứng đôi vừa lứa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play