Vọng Ngưng Thanh hít sâu một hơi, tay áp lên ngực chỉ cảm thấy nhịp thở dồn dập, ngột ngạt.
“Tôn thượng, giờ phải làm sao đây? Phải làm gì bây giờ?!” Linh miêu đã sợ đến dựng đứng cả lông vì những lời đối thoại giữa Tụ Hương và Sở Dịch Chi. Ẻm thực sự không ngờ rằng kế hoạch vốn không có chút sơ hở nào lại sụp đổ đến vậy. Nhưng ai mà lường trước được? Vốn dĩ, nam sủng Tụ Hương của công chúa Dung Hoa chỉ là một tên nô bộc thân phận hèn mọn như hạt bụi. Khi công chúa chưa sụp đổ, hắn là nam sủng đầu tiên của nàng, hưởng trọn phú quý vinh hoa. Đến lúc triều đại thay đổi, hắn nên không chút do dự bán đứng công chúa Dung Hoa, đổi lấy cơ hội sống bằng cách giao nộp sổ sách mà nàng bí mật cất giấu. Hắn chính là dạng cỏ đầu tường điển hình*, sẵn sàng làm mọi chuyện bất nhân bất nghĩa để sống sót. Vậy mà lúc này hắn lại không màng đến sự sống chết, liều mình kêu oan thay cho công chúa Dung Hoa, là cớ làm sao?
(*gió chiều nào theo chiều đó)
Linh miêu không hiểu, mà Vọng Ngưng Thanh cũng chẳng hiểu nổi.
Nàng tự thấy bản thân cũng không đối xử tốt với Tụ Hương, thậm chí còn lạnh nhạt hờ hững hơn so với thái độ dành cho người như Thôi Cửu hay Dương Tri Liêm.
Nàng nuôi Tụ Hương như nuôi linh miêu, thờ ơ vô tình, chẳng chút giận hờn — suy cho cùng là chủ nhân, sao có thể để bụng một con mèo tinh nghịch được.
Vả lại vì nắm rõ quỹ đạo ban đầu của vận mệnh, nàng luôn nhân cơ hội dạy Tụ Hương tập viết, cũng như hoặc vô tình hoặc cố ý truyền cho hắn vài tinh hoa của thứ gọi là "mặt dày, lòng dạ đen tối". Theo lý mà nói, lẽ ra Tụ Hương phải trở nên ích kỷ, mưu mô xảo trá, và tham vọng hơn so với bản thân hắn trong quỹ đạo mệnh số ban đầu mới phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT