Vọng Ngưng Thanh động sát tâm.
Nàng tu đạo đã ngàn năm, luyện kiếm cả đời, sư phụ đối với nàng luôn yêu cầu "mười hai bớt": bớt nghĩ, bớt lo, bớt sự, bớt lời, chỉ để tâm trí thanh tịnh, lặng lẽ không vướng bụi trần. Có thể nói, thời gian trở thành Vương Ngưng là giai đoạn nàng tiêu hao tâm sức nhất trong đời. Mọi bước đi đều là tính toán cẩn thận, dụng tâm đến mức hao mòn thần trí.
Cũng vì vậy, nàng tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai phá hủy thế cờ mà nàng đã dày công bố trí.
Sở Hằng Chi không biết nữ tử với dung nhan rực rỡ, uyển chuyển mềm mại trước mặt đã nảy sinh sát tâm. Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn khóa chặt trên người Vọng Ngưng Thanh, giọng điệu nhẹ nhàng mà trong sáng: “Ta đã không thể tham dự hôn lễ của huynh trưởng, sau đó cũng không có cơ hội gặp tỷ. Thế gian đều truyền rằng công chúa Dung Hoa là tuyệt sắc nhân gian, dung nhan tựa ngọc, tâm địa như rắn rết, nhưng ta vẫn luôn chẳng tin…”
Những lời non nớt đầy bâng quơ của thiếu niên không lọt vào tai Vọng Ngưng Thanh. Tay nàng dưới ống tay áo rộng khẽ trở, ngón tay nắm chặt cây trâm vàng giấu trong lòng bàn tay.
Nàng nhìn thiếu niên, nở một nụ cười dịu dàng trên gương mặt nhợt nhạt yếu ớt, nụ cười mềm mại tựa áng mây trôi giữa trời: “Đã muốn gặp ta, sao không lại gần thêm chút nữa, nhìn cho rõ ràng?”
Linh miêu đứng bên chân nàng, thấy vậy thì run sợ không thôi: “Tôn thượng! Người muốn làm gì?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT