“...Trong lòng con có khúc mắc, Trần Nhi.”
“Vâng.” Vẻ mặt Vọng Ngưng Thanh điềm nhiên, nhưng cũng không nói những lời dễ nghe như “sư phụ hành sự ắt có đạo lý”, chỉ thản nhiên đáp, “Quả thực trong lòng đồ nhi có điều vướng bận, nhưng đối với quyết định của sư phụ, đồ nhi không hề nghi hoặc.”
Ý ngoài lời chính là: nàng cũng phản đối việc nghị hòa.
Nghe nàng nói vậy, Tê Vân Chân Nhân trái lại lại im lặng. Y xưa nay vốn là người ôm trọn non sông biển rộng trong lòng nhưng lại càng trầm mặc, làm người làm việc đều có nguyên tắc, không muốn nói nhiều cùng người khác, dẫu bị hiểu lầm cũng chẳng màng biện giải.
Nhưng Tố Trần thì khác, Tố Trần là ngoại lệ. Tâm hồn y lơ lửng trên tầng mây, khi cúi đầu nhìn xuống thế gian, Tố Trần chính là cảnh sắc duy nhất mà y có thể nhìn thấy rõ ràng.
Vì thế, người vốn luôn ít lời như Tê Vân Chân Nhân lần đầu tiên chủ động mở lời, y muốn giải thích hành động của mình, lại không ngờ đệ tử lại đưa ra một đáp án vượt ngoài dự liệu.
“Tại sao?” Sắc mặt Tê Vân Chân Nhân vẫn lạnh nhạt, chẳng nhìn nàng, chỉ đưa tay xoa nhẹ lên đầu nàng, “Khiến chiến sự chấm dứt, khiến bách tính yên ổn, khiến trẻ thơ trong nôi không còn phải biết đến chia ly tử biệt, chẳng phải đó chính là tâm nguyện của hàng vạn sinh linh hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT