Yêu ma đến chẳng có ý tốt, khí thế hùng hổ như thể muốn nuốt trọn trời đất. Miệng thì nói là “thành ý”, nhưng trong mắt lại không thiếu ác niệm, tựa như rắn độc đang rình rập mưu tính làm thế nào để nuốt voi.
“Người tu hành chúng ta, chẳng có gì để nói với yêu ma cả.” Dĩ nhiên Tố Trần sẽ không tin một yêu quỷ nhảy ra từ đâu, vừa mở miệng đã nói muốn gặp chưởng giáo. Yêu ma xảo trá, hàng giả vốn chẳng thiếu tiền lệ, vì thế mở cổng thành tiếp đón lại càng là chuyện nực cười.
“Tiểu nha đầu, lời nói không nên nói cứng như thế.” Họa Bình Sinh lười biếng gương mắt, dù chẳng cố ý, nhưng lại mang theo vài phần mị hoặc, “Chuyện của Ma Tôn đại nhân, chỉ có khôi thủ chính đạo các ngươi mới có quyền quyết định. Không làm chủ được thì đừng có mà mở miệng lung tung.”
“Tà ma ngoại đạo.” Mặt Tố Trần lạnh như sương, bất động như núi, “Không được vượt qua lôi trì dù chỉ nửa bước.”
Không Dật nghiêng đầu nhìn sư tỷ, rồi lại cụp mắt xuống. Hắn cảm nhận được khí tức của yêu quỷ trước mặt còn vượt xa mình, sợ là yêu ma trên cả Đại Thừa kỳ, không phải bọn họ có thể tùy tiện đối đầu. Nhưng hắn cũng không thấy quyết định của sư tỷ là sai. Mười năm trước nàng vì họa yêu ma mà bị hủy căn cốt, đến nay vẫn phải chịu đựng điều tiếng khổ sở. Hơn nữa, không vì yếu mà lùi – đó chính là cốt cách của sư tỷ hắn.
Bầu không khí căng như dây đàn, Không Dật nghĩ phen này e là khó tránh khỏi một trận chiến. Thế nhưng tâm tư yêu ma khó lường, nghe Tố Trần nói thế, lại không giận mà còn bật cười.
“Hôm nay ta gặp được mỹ nhân, tâm tình tốt, không chấp với ngươi.” Họa Bình Sinh vừa nói vừa quay sang Không Dật, “Mỹ nhân, ngươi nghĩ thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT