Hạ Nghị nhìn Bách Nguyệt, không ngờ cô gái nhỏ này lại nói như vậy.
Bách Nguyệt lại đẩy cơm canh trong tay về phía anh, tiếp tục khuyên anh: [Anh ăn đi, tôi không đói.]
Hạ Nghị vốn định nói chuyện đàng hoàng với cô, nói anh đã nhận được đồ tiếp tế rồi, không chết đói được đâu. Đợi người cứu viện đến thì chắc chắn sẽ có miếng cơm ăn.
Nhưng anh thật sự không thể lay chuyển được Bách Nguyệt, đối phương cứ nhất quyết muốn anh ăn.
Cuối cùng Bách Nguyệt đặt cơm canh xuống đất, cô liền quay người chạy về phòng ngủ, đóng cửa lại.
Một lát sau, Bách Nguyệt hé cửa nhìn trộm xem Hạ Nghị có ăn không.
Hạ Nghị không phải người cứng nhắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT