Bách Nguyệt ôm Hạ Nghị khóc một hồi lâu mới miễn cưỡng ngừng nước mắt.
Cô sợ chết khiếp.
Hạ Nghị an ủi cô: "Lời nói hồ đồ của người khác em cũng tin sao?"
"Em không tin." Bách Nguyệt lắc đầu: "Nhưng em sợ lắm, thấy anh em mới yên tâm."
Cô biết rõ là giả nhưng cô vẫn sợ.
Trong đầu cô toàn là Hạ Nghị có chuyện gì hay không, sợ Hạ Nghị bị nước lũ cuốn trôi.
Kiếp trước cô đã mất Hạ Nghị, đau khổ không muốn sống. Lúc đó Hạ Nghị đã vào tuổi xế chiều, anh nằm trên giường bệnh nắm tay cô nói xin lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT