“Chỉ có con là miệng ngọt! Dỗ ông già này ở nước ngoài cũng nhớ thằng cháu bé bỏng này da diết!” Tuy ông Hạ không nở nụ cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười, còn cố ý đi qua véo véo má đứa trẻ nghịch ngợm.
“Đợi con lớn lên, sẽ dẫn bố mẹ và ông bà cùng đi du lịch trên thuyền thật to thật to!” Hạ Kỳ ôm chặt Bạch Bất Ngữ, còn nịnh nọt hôn thêm một cái lên má mẹ mình, khẽ nói: "Cho nên mẹ trả sô cô la cho con được không? Chỉ có miếng đó là vị dưa lưới thôi!”
Bạch Bất Ngữ nheo mắt đưa tay véo nhẹ mũi con trai, cậu bé này chỉ khi ở trước mặt người lớn tuổi thì miệng mới đặc biệt ngọt như vậy.
“Khụ khụ!” Hạ Hiểu Cúc ngồi bên cạnh không biết tại sao lại ho mấy tiếng.
Ngược lại, đứa trẻ nghịch ngợm lập tức hiểu ý Hạ Hiểu Cúc, liền nói thêm một câu: “Lúc đi thuyền to, còn phải dẫn theo Cúc Cúc nữa!”
“Thế mới đúng chứ!” Hạ Hiểu Cúc hài lòng gật đầu: "Đợi Cúc Cúc lĩnh lương xong, sẽ mua sô cô la vị dưa lưới cho nhóc!”
Lúc bà Hạ không nhịn được cười thành tiếng, Hạ Kỳ lại lén lút ghé vào tai Bạch Bất Ngữ, vừa thổi hơi vừa nói nhỏ: “Mẹ ơi, thực ra con vẫn thích mẹ nhất!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play