Dư đại nhân giải vây xong thì đúng lúc các món khai vị được lần lượt bày lên bàn như dòng nước chảy, Tiểu Béo Song được huấn luyện bài bản liền giới thiệu từng món một.
Dư đại nhân ngửa bàn tay làm động tác “mời”, “Tiểu huynh đệ, mời ngài nếm thử khẩu vị của quán ăn này? Phu nhân nhà ta tuy hay lắm lời lại còn nhàm chán, nhưng có một câu nàng nói không sai, đồ ăn ở đây món nào món nấy đều rất tuyệt. Mấy vị sành ăn có tiếng trong triều cũng từng ghé qua đây rồi đấy, chưa kể vị vương gia sống ở đầu ngõ chúng ta cũng thường xuyên đến đây dùng bữa.”
Ngụy tiên sinh gắp một miếng dưa chuột trộn tỏi rưới dầu nóng, giòn rụm rụm, lớp dầu không chỉ đơn thuần là dầu nóng, mà còn ẩn chứa hương thơm của đủ loại gia vị, hương vị bắt đầu từ dưa chuột, nhưng không chỉ dừng lại ở đó.
Ngẩng đầu lên lần nữa, quán ăn này tuy không lớn, nhưng như chim sẻ nhỏ mà ngũ tạng đầy đủ, ai làm việc nấy, đâu ra đấy, trật tự rõ ràng. Tiểu nhị chạy bàn tuy bụ bẫm nhưng lại trông thân thiện và nhiệt tình. Lão ma ma ngồi sau quầy tính sổ tuy mặt mũi nhạt nhẽo khắc nghiệt, nhưng động tác gảy bàn tính lại vừa nhanh vừa chuẩn. Còn cậu thiếu niên trông rất gầy, tay chân loằng ngoằng kia lại bưng đồ ăn rất nhanh, động tác mau lẹ.
Nhìn sang khách khứa trong sảnh, ai nấy đều mặc gấm vóc lụa là, khí chất không tầm thường, có hai vị lão bá trông rất giống quan viên thực quyền đang làm việc tại lục bộ.
Một quán ăn nhỏ, nhưng lại ẩn chứa học vấn to lớn.
Ngụy tiên sinh âm thầm gật đầu trong lòng, mỉm cười dịu dàng cảm tạ Phùng phu nhân: “Tạ ơn phu nhân và Dư đại nhân đã có lòng, bữa cơm này, tiểu sinh nhất định sẽ ăn thật ngon, thật kỹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT