* Tào phớ: hay còn gọi là đậu phụ hoa.
Bạch Đấu Quang tưởng mình nghe nhầm, “Hả” một tiếng.
Hàm Xuyến chùi tay lên tạp dề, hỏi lại bằng ngữ khí kiên quyết, “Thục phi nương nương có tư cách quyết định con đi hay ở không?”
Thế cục bây giờ, không phải ra cung, thì chính là đến Thừa Càn Cung của Thuận tần.
Không trái tức phải, không đen tức trắng.
Hàm Xuyến nhớ Từ Khái đã từng kể một câu chuyện cho nàng, nếu thằn lằn gặp nguy hiểm thì sẽ tự bỏ đuôi của mình, cắt đuôi cầu đường sống. Lúc ấy Từ Khái nói với nàng, nàng người nhỏ sức yếu, nếu gặp chuyện gì thì phải chạy trốn trước, trốn xong thì đến mách hắn, đừng cố phản kháng, đừng cậy mạnh……
A di đà phật, xưa nay nàng luôn trốn nhanh hơn bất kỳ ai, tư thế hèn mọn tiêu chuẩn hơn bất kỳ người nào.
Bạch Đấu Quang ngẫm nghĩ, trầm ngâm nói, “... Thục phi nương nương là một trong bốn phi, phân vị hiện giờ chỉ dưới Cung hoàng hậu và Khúc quý phi, theo lý thuyết thì nếu Thục phi mở miệng, tỷ lệ thành công sẽ không thấp…… Để gia gia ta cược cái mặt này, xem có thể cầu được ân điển hay không.”
Hàm Xuyến vội vàng xua tay, “Ngài đừng đi!” Vội vàng đánh gãy suy nghĩ này của Bạch gia gia, “Ân tình chủ tớ, con hiểu rõ. Sư phó, tuổi ngài đã cao, sức khỏe cha Tứ Hỉ không tốt, cần nhân sâm bồi bổ, cũng cần mời thái y tới nhà bắt mạch hàng tháng… Cái này là trái với quy củ, vì sao Thục phi nương nương lại phá lệ cho ngài? Còn không phải là vì ân tình chủ tớ đó sao!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT