Không biết đã trôi qua bao lâu, toa số 2 bên cạnh có tiếng ẩu đả truyền đến, Đàm Thanh nhắc Hứa Tử Lạc phải cẩn thận, còn bản thân thì bước tới gần chỗ nối giữa hai toa, chăm chú lắng nghe.
Toa bên cạnh có hai học sinh cấp ba, nhưng giờ tình hình không rõ ràng, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, một lúc sau, anh ấy nghe thấy loáng thoáng tiếng Giang Lăng nói rằng cậu đã đánh ngất người kia.
Nếu đánh ngất rồi thì có lẽ sẽ không sao nữa, Đàm Thanh lại kiểm tra khắp toa một lần, xác nhận rằng không có thứ gì khác lẩn trốn mà mình chưa phát hiện ra, đây là thói quen nghề nghiệp, khi ở trong môi trường nguy hiểm, anh ấy luôn luôn cẩn thận cảnh giác.
Trong toa tàu, thời gian trôi qua cực kỳ chậm chạp, tinh thần của anh ấy phải luôn duy trì sự tập trung cao độ, liên tục quan sát xung quanh, đề phòng có bất cứ tình huống bất ngờ nào xảy ra. 
Thế nhưng dần dà, lại chẳng có chuyện gì xảy ra cả…
Loại chờ đợi mà không biết bao giờ mới kết thúc này chính là thứ dày vò con người nhất, cũng là nỗi đau đớn khó chịu nhất.
Hiển nhiên, dùng từ "dày vò" không hề nói quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play