Vì thế, “Mạnh Âm” biết rằng việc tiếp tục giấu diếm chẳng còn nghĩa lý gì nữa, nó thà nói thẳng ra để đổi lấy một chút thiện cảm: “Cô đoán đúng rồi, giai đoạn cuối cùng của ô nhiễm nhận thức cũng là giai đoạn thứ ba, là khi họ cho rằng: người không phải là người nữa, mà là… thức ăn.”
“Mạnh Âm” nói: “Bây giờ, hai người bạn của cô, Trương Bằng Phi và kẻ đang ở trong toa đã tiến vào giai đoạn này rồi.”
Trong quy định có nhấn mạnh: Không được mang theo thức ăn lên tàu, cũng không được ăn uống trong suốt hành trình. Nếu nhìn thấy thức ăn, đó là dấu hiệu cho thấy mức độ ô nhiễm đang gia tăng.
Nó im lặng trong chốc lát, rồi hơi khó hiểu hỏi: “Nhưng tôi không hiểu, nếu cô đã nhận ra sự nguy hiểm và biết họ đã không còn cứu được nữa, tại sao cô không giết họ để bảo vệ chính mình?”
“Tao đã nói với mày một lần rồi.”
Tô Dao Linh không định tranh cãi chuyện này thêm một lần nào nữa.
Lúc nãy, cô hỏi Trương Bằng Phi rằng “Thức ăn là gì?” là để xác định rõ, trong nhận thức đã bị bóp méo hiện tại của cậu ấy, rốt cuộc "thức ăn" mang hình thù như thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play