"Chị nghĩ tôi còn đang thăm dò chị, giống như khi đưa cái kéo cho chị sao? Chị sai rồi. Tôi từng nói, người thừa ra có thể là người tôi quen, đó mới là khả năng thứ nhất."
Cô giơ hai ngón tay lên: "Khả năng thứ hai là người đó mượn ký ức từ người mà tôi hoàn toàn không quen biết, tức là từ nhóm của các chị."
“Nếu đúng là vậy thì cô sẽ chẳng thể nào nhận ra ai là người không tồn tại, vì bản thân cô không quen ai trong chúng tôi cả, thậm chí cô còn chẳng biết ở trạm trước có bao nhiêu người lên tàu." Mạnh Âm nói.
"Đúng vậy, nên tôi dùng một cách khác." Tô Dao Linh nói: "Tôi bắt chuyện với chị."
"Nói chuyện với tôi mà cũng thành phương pháp sao?"
"Tất nhiên rồi, chị còn nhớ lúc trước tôi đã tranh luận với chị về việc các điều khoản đặc biệt của trạm này là giả không?" 
Tô Dao Linh nhớ lại rất rõ ràng: "Khi đó, tôi nói điều khoản đặc biệt ở trạm này là giả, việc vượt quá số người chưa chắc sẽ gây chết người. Nhưng chị lại trả lời rằng…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play