"Cho nên..."
Tô Dao Linh quay sang nhìn hai nam sinh đang căng thẳng đến mức sắc mặt tái nhợt: "Muốn sống sót thì phải liên tục nhắc bản thân rằng các cậu không cần tấm vé đó. Tấm vé không mất, chỉ là các cậu không nhìn thấy nó. Phải tin rằng, dù không có vé, các cậu vẫn có thể sống sót."
“Quy định dành cho hành khách không chỉ xoay quanh chuyện mất vé. Nếu tôi không nhầm, việc nhìn thấy động vật cũng là một cách để phát hiện hành khách bất thường.”
Dấu hiệu đầu tiên của quá trình ô nhiễm là không nhìn thấy sự tồn tại của tấm vé. Không chỉ có vé của bản thân, mà không thấy cả vé của người khác.
Nếu không phải vậy, ít nhất một trong hai người Tống Quế hoặc Lộ Liêu Liêu đã phải thấy tấm vé trong tay Lộ Liêu Liêu, chứ không thể cả hai đều không thấy.
Giai đoạn hai của quá trình đồng hóa là nhìn thấy động vật trên tàu điện ngầm.
Tô Dao Linh cho rằng, quy định "không được ngồi cùng toa với động vật" không phải để ngăn hành khách bị ô nhiễm, mà là để phát hiện ra ai dễ bị ô nhiễm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT