Lưu Tiểu Sa đứng ngay gần đó, Tô Dao Linh và Giang Lăng đang trao đổi vé tàu ở gần cửa, nhân viên giấy chưa từng bước vào đây, mà mỗi lần nó di chuyển đều sẽ có tiếng động. Tống Quế và Lộ Liêu Liêu thì đang trong trạng thái mất tích.
Trạm tàu phía Nam cũng không có bất kỳ hành khách nào lên tàu.
Vậy, người đang ngồi trên ghế kia, là ai?
Chẳng lẽ ở trạm tàu phía Nam, có hành khách mà họ không thể nhìn thấy đã lên tàu thật sao?
Trương Bằng Phi run rẩy mở đèn pin, từ từ chiếu ánh sáng về phía đó.
Trên băng ghế dài màu xanh đậm, lạnh lẽo và rỉ sét, có một người phụ nữ đang ngồi. Khi ánh sáng điện thoại chiếu lên chân bà ta, lộ ra đôi giày có vẻ cũ kỹ, hình như đã từng được vá một lần, quần và áo dính đầy vết bùn khô.
Nhìn lên trên một chút là một chiếc khăn quàng cổ hoa văn đỏ. Làn da của người phụ nữ hơi xanh xao, hốc mắt lõm sâu, môi tái nhợt, khô nứt, ngũ quan rất bình thường, trông khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play