“Điềm Điềm à, em nói xem người mà chị thích rốt cuộc là ai? Là người đàn ông ở trong giấc mơ đó sao? Có lẽ tình cảm tốt đẹp mà chị dành cho Tất Thiên Hữu hoàn toàn chỉ đến từ đoạn ký ức trong giấc mơ kia mà thôi. Nếu thực sự là như vậy, thì việc chị đồng ý ở bên cạnh anh ấy có phải là không công bằng với anh ấy hay không? Có lẽ chị thực sự thích anh ấy, nhưng liệu phần tình cảm đó có thực sự trong sáng, thuần khiết hay không?”
Lăng Kiều nói có hơi lộn xộn về mặt logic, bởi vì hiện tại những suy nghĩ trong lòng cô chính là như vậy.
Họ là cùng một người, nhưng đồng thời cũng lại là hai cá thể hoàn toàn độc lập.
Lý trí mách bảo cô rằng, trước khi có thể phân biệt rõ ràng giữa Tất Thiên Hữu của thế giới này và Tất Thiên Hữu của thế giới trước kia, thì tốt nhất không nên đưa ra bất kỳ lời hứa hẹn nào cả. Cô không muốn làm tổn thương trái tim của anh ấy, bởi vì cho dù là anh ấy ở thế giới nào đi chăng nữa, thì từ trước đến nay anh ấy cũng chưa từng làm điều gì có lỗi với cô cả.
“Anh ấy ở trong giấc mơ và anh Tất Thiên Hữu bây giờ là cùng một người sao ạ?”
Lăng Điềm nín thở lắng nghe. Cô cảm thấy... Chị cả của cô… Rất có thể… Là một người trùng sinh!
Lăng Điềm thiếu chút nữa đã không kìm được mà muốn nhảy cẫng lên. Đều là do cô quá ngu ngốc, từ trước đến nay cũng chưa từng nghi ngờ về chuyện này. Bây giờ nghĩ lại mới thấy, lúc trước là do cô bị rơi xuống nước nên mới xuyên không đến thời đại này. Mà khi đó, chị cả cũng cùng rơi xuống nước chung với cô. Nhưng lúc trước, chính chị cả là người đã cứu cô lên bờ. Vì thế, cô theo bản năng mà nghĩ rằng chị cả chính là người nguyên bản, chỉ có mình mới là kẻ giả mạo đã chiếm đoạt lấy thân thể của nguyên chủ mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play