Các công nhân của những xưởng may quốc doanh cũ kỹ thường chỉ biết tâng bốc lãnh đạo cốt để giữ lấy bát cơm của mình. Dù sao thì lợi nhuận của nhà xưởng cũng chẳng có chút liên quan gì đến họ. Hơn nữa, một vài vị lãnh đạo trong các nhà xưởng này đã từng trải qua giai đoạn mười năm biến động trước đó, nên tác phong làm việc thường rất quan liêu, hình thức, chỉ coi trọng bề ngoài hào nhoáng. Đối với những chính sách mới, hay việc nhà xưởng nên phát triển theo hướng nào, họ lại hoàn toàn dốt đặc cán mai, chỉ biết chỉ huy một cách mù quáng. Thường thì khi đưa ra một quyết định nào đó, đều là dựa trên vị trí quyền lực chứ không phải năng lực thực sự [Chú thích: Cụm từ "屁股决定脑袋" (cái mông quyết định cái đầu) mô tả quan điểm và cách nhìn nhận vấn đề của một người bị giới hạn bởi vị trí mà anh ta đang nắm giữ. Vị trí đó hạn chế tầm nhìn của anh ta, khiến anh ta chỉ có thể nhìn thấy một khía cạnh nào đó của vấn đề, năng lực vì thế mà bị giới hạn.]. Một nhà xưởng quốc doanh vốn dĩ đang hoạt động tốt đẹp lại bị họ làm cho trở nên trì trệ, chướng khí mù mịt.
Khi nền kinh tế toàn dân phát triển, gu thẩm mỹ của người tiêu dùng cũng dần trở nên đa dạng hóa. Ấy thế mà các xưởng may quốc doanh cũ kỹ vẫn cứ khăng khăng giữ lấy gu thẩm mỹ của thời đại những năm sáu mươi, bảy mươi. Họ vẫn chỉ sản xuất quần áo bảo hộ lao động, quân trang với những kiểu dáng lặp đi lặp lại từ năm này qua năm khác. Các xưởng nhuộm vải cũng vẫn kiên trì với những màu sắc chủ đạo là xanh lam, xám tro và đen. Mấy năm gần đây, chính những nhà máy, xí nghiệp lớn này, rất nhiều xưởng may quốc doanh đều đang phải đối mặt với vấn đề hiệu quả kinh doanh và lợi nhuận sụt giảm từng năm.
Lăng Kiều chính là đã nhìn trúng khoảng trống thị trường này. Cô đã vay cha mẹ một khoản tiền vốn, bắt đầu lại sự nghiệp mà mình đã từng theo đuổi ở kiếp trước. Khoảng thời gian trước, cô đi Thâm Quyến và Hồng Kông cũng là vì công việc này.
Lăng Điềm không rõ lắm về tình hình kinh doanh của chị gái mình đang tiến triển như thế nào. Nhưng nghe giọng điệu của chị, đoán là mọi việc đang diễn ra rất thuận lợi, cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm thay cho chị ấy. Nhưng nếu không phải là chuyện làm ăn, thì vừa mới nãy tại sao chị lại tỏ ra khổ sở, phiền muộn như vậy chứ?
“Điềm Điềm, em có thích Phi Túc không?” Lăng Kiều ôm lấy bả vai của em gái, kéo cô bé vào lòng mình.
Lăng Điềm là người thích ăn uống, nên thịt trên người đương nhiên không phải là ít. Nhưng cô lại được lợi thế là có khung xương nhỏ, nên đặc biệt có khả năng che giấu mỡ thừa. Nhìn bề ngoài, vóc dáng của cô cũng không bị coi là mập, thậm chí còn có một chút nét tinh tế, mảnh mai. Chính vì vậy mà ôm vào lòng cảm thấy rất mềm mại, khỏi phải nói là cảm giác tốt đến mức nào.
“Chắc là có thích ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play