Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, ngay cả Thẩm Đại Kiều cũng chưa kịp phản ứng, nhưng lão Khâu đứng bên cạnh lại như vừa phát hiện điều gì, ánh mắt vội lướt nhanh về phía Bão Đông. Bình thường nha đầu kia theo sát như hình với bóng, hôm nay lại thế nào đây?!
“Lục đại nhân, là ngài cứu ta, phải là ta cảm tạ ngài mới đúng.” Thẩm Đại Kiều nhìn Lục Tu Viên lại lui về sau một bước, không biết còn tưởng nàng có độc, tránh xa đến mức ấy.
“Lục mỗ không nên...” Lục Tu Viên hơi ngừng lại. Thực ra tình cảnh vừa rồi nàng đứng vẫn vững, chỉ là khẽ lảo đảo một chút, chẳng đến mức cần người đỡ, nhưng hắn lại vô thức đưa tay ra, đến khi hoàn hồn lại thì đã nắm lấy cánh tay nàng.
Quả thực là thất lễ.
“Nếu Lục đại nhân nói vậy, thế phải làm sao đây?” Thẩm Đại Kiều dứt khoát tiếp lời, phản vấn.
Lục Tu Viên khựng lại, làm sao? Hắn không ngờ Thẩm Đại Kiều lại nói thế, càng không biết nên bù đắp thế nào, hắn chưa từng có kinh nghiệm.
“Xin Thẩm tiểu thư cứ nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play