Con đường từ trấn Vân Kiều ra trà trang tuy là tiểu đạo, nhưng cũng xem như rộng rãi, dẫu có xảy ra chút chuyện cũng không đến mức tắc nghẽn.
Thế nhưng hôm nay lại không như thường lệ. Liên tiếp bốn cỗ xe ngựa, một cỗ lật xuống rãnh, ba cỗ còn lại va vào nhau, chắn ngang con đường, không thể thông hành.
Nguyên nhân tai nạn, lại do ba vị thiếu gia nhà họ Trương gây nên. Không những không lập tức sai người dẹp xe, lại còn tranh chấp chẳng ai chịu nhường ai. Khi xe ngựa của Thẩm Đại Kiều dừng lại, đám người ấy đã giằng co một hồi lâu.
Bão Đông nhảy xuống xe dò hỏi, bắt gặp nhị công tử và tứ công tử nhà họ Trương đang to tiếng.
“Là ngươi va vào trước, nếu không sợ lỡ chuyện thì cứ đợi đi.” Tứ công tử Trương Chí Lâm mặt mũi đầy vẻ mỉa mai, “Sơn trang có can hệ gì đến ngươi? Không mời mà tự tới, còn mặt dày muốn theo cho bằng được.”
“Ta thì có gì để lỡ chứ? Nghe đâu các ngươi còn mời tiểu quận vương phủ Trần Sơn. Lỡ người ta đến nơi mà các ngươi vẫn chưa lên đường, thật không phải đạo tiếp đãi.” Trương Chí Bảo liếc mắt nhìn Trương Chí Hành đang đứng bên vệ đường, trong lòng càng thấy bực. Trước kia hắn tranh đấu sống mái với lão Tứ, kết quả tên này chẳng cần nói một lời, đã được ông nội giao cho Dư An sơn trang. Như thế cũng tính là thắng sao?
“Không chịu nổi thua cuộc à, nhị ca?” Trương Chí Lâm cao giọng, “Giờ lại dùng chiêu hèn hạ thế này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play