Sau vài ngày chung sống với yêu quái lớn vừa tỉnh lại, Tô Đoạn chậm chạp nhận ra hình như đối phương không định ăn cậu.
Mặc dù đôi khi nó sẽ bất ngờ cúi xuống liếm lá của cậu vài cái, nhưng chưa từng gây tổn thương gì cho Tô Đoạn. Thậm chí sau khi tìm được thức ăn còn mời Tô Đoạn ăn chung.
Chia sẻ thức ăn – đây là hành vi chỉ xảy ra giữa những người bạn thân thiết.
Dù miếng thịt sống yêu quái đẩy tới máu me đầm đìa, không chỉ trông đáng sợ mà còn nồng mùi tanh khiến cậu buồn nôn, nhưng nghĩ đến ý nghĩa ẩn sau miếng thịt này, Tô Đoạn vẫn được chiều mà sợ nhận lấy. Sau đó chẳng ngoài dự đoán vừa ăn được vài miếng đã nôn hết ra.
Dù có hình dạng con người, nhưng bản chất cậu vẫn là một thực vật, khẩu vị vốn thanh đạm. Cậu không thuộc loài thực vật ăn thịt, thế nên không thể thích ứng với miếng thịt sống đầy máu tanh là chuyện rất đỗi bình thường.
Từ nhỏ đã xa rời đồng loại, không ai dạy cho cậu những điều này. Bản thân cậu lại chẳng có mấy kiến thức, mà yêu quái lớn kia có vẻ cũng không hiểu. Nó chỉ dựa theo kinh nghiệm của mình, xé ra phần thịt mềm mại nhất ở bụng yêu thú rồi đưa cho cậu.
Thấy Tô Đoạn nôn đến nỗi lá non cũng bơ phờ, con ngươi của nó hơi co lại. Nó cảnh giác cúi đầu ngửi kỹ miếng thịt mấy lần, xác định không có độc mới bối rối ủi nhẹ vào đầu Tô Đoạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT