Khoảnh khắc bị liếm ấy, Tô Đoạn cảm thấy hốc mắt mình cũng ươn ướt, cổ họng nghẹn lại, phát ra một tiếng r*n rỉ khe khẽ.  
Lần này có vẻ sắp bị ăn thật rồi…  
Hàm răng của yêu quái lớn này sắc nhọn vô cùng. Lúc cho máu khi nãy chỉ vô tình sượt qua thôi mà trên cánh tay cậu đã bị quẹt ra nhóc vết xước. Tuy chúng không sâu nhưng đó là vì đối phương không cố ý. Nếu nó dùng lực thì đừng nói là một vết thương, có khi cả cánh tay của Tô Đoạn cũng sẽ biến mất ngay lập tức.  
Vết thương chằng chịt trên cánh tay đã tự động liền lại, nhưng do mất quá nhiều máu, linh lực còn sót lại trong cơ thể quá ít ỏi nên cũng chỉ miễn cưỡng cầm máu mà thôi. Những vết thương ngoằn ngoèo như rết còn hằn trên da, hòa lẫn với bùn đất và máu, trông vô cùng thảm hại.  
Bị chiếc lưỡi thô ráp của yêu quái liếm lên chiếc lá non mềm và nhạy cảm thật sự không dễ chịu chút nào. Chỉ trong chốc lát, Tô Đoạn đã bị hành hạ đến run bần bật, hơi thở gấp gáp hơn. Nhưng dưới áp lực từ uy thế của đối phương, cậu không dám né tránh, chỉ cứng đờ người, cụp mắt nhìn chằm chằm vào vết thương chưa hoàn toàn hồi phục trên tay.  
Thật ra ngay từ lúc quyết định cứu yêu quái này, cậu đã nghĩ đến khả năng khi nó hồi phục sẽ quay lại ăn thịt mình.  
Nhưng dù vậy Tô Đoạn cũng không hối hận. Thay vì bị con yêu quái không rõ lai lịch kia nuốt chửng cả hai, cậu thà trả lại nhân quả đã nợ con yêu quái lớn này còn hơn.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play