Hết cách, lỡ giết rồi, giờ cũng chẳng thể dừng lại được nữa. Mà nhóc con nhà cậu vẫn đang ngồi chờ ăn cơm bên cạnh kia kìa.
Vả lại… Yêu quái thời cổ hoang vốn tôn thờ sức mạnh, mạnh thì sống, yếu thì bị ăn. Luật lệ ở đây tàn khốc và trần trụi, lòng thương cảm dư thừa chẳng đem lại bất kỳ lợi ích nào.
Dù chưa từng sống qua thời đại này, nhưng Tô Đoạn vốn là yêu quái, nên với những quy tắc sinh tồn như thế cậu lại càng hiểu rõ hơn.
Tô Đoạn hơi bứt rứt, nhưng rồi lại tiếp tục xử lý xác con phì di.
Sau khi rửa sạch phì di từ trong ra ngoài, cậu chặt đầu con rắn vứt đi, tách rời cánh, móng và thân, rồi cắt tất cả thành từng khúc nhỏ, bỏ vào một cái thau, định bụng mang đi nấu.
Thực ra hạn chế về quan niệm và công cụ khiến yêu quái nơi này hầu hết đều ăn tươi nuốt sống cả da lẫn xương, hiếm khi thấy chúng nhóm lửa để nướng thịt chín.
Cậu cố tình nấu chín thức ăn vì đồ ăn chín thường ngon hơn. Trong điều kiện cho phép, Tô Đoạn luôn muốn nhóc con nhà mình được ăn thứ ngon nhất. Song nếu chế biến tốn quá nhiều thời gian, dẫn đến bỏ gốc lấy ngọn thì cũng chẳng có nghĩa lý gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT