Hoàn cảnh ở núi Hồn Tịch tệ hơn núi Thanh Khâu nhiều.
Khác với Thanh Khâu xanh tươi tràn đầy sức sống, cây cối xanh um như mùa xuân, núi Hồn Tịch lại khô cằn, đất đai trơ trụi, khô khốc vàng vọt, bước đi trên đó cũng thấy gồ ghề khó chịu. Cây cối ở đây phần lớn trụi lá, nếu có lá thì cũng nhỏ xíu, rõ ràng là để giảm thiểu sự bốc hơi nước.
Tuy nhìn từ mặt nào, núi Hồn Tịch đều không phải nơi thích hợp để sinh sống, nhưng vừa đặt chân đến đây, Tô Đoạn lại bất ngờ cảm thấy… Thoải mái.
Mà thật ra cũng không bất ngờ lắm.
Điều này liên quan đến âm khí mà cậu vô tình hấp thu từ hạn bạt. Dù sau này đã ăn thịt lỏa ngư để cân bằng thể chất, nhưng hạn bạt vốn là loài yêu quái thích hạn hán, cảm thấy dễ chịu ở những nơi khô ráo thế này là chuyện bình thường.
Huống chi trong “Sơn Hải Kinh”, mối liên hệ giữa hạn bạt và phì di rất chặt chẽ.
Hạn bạt là thiên tai trời sinh, mang theo buff hạn hán. Nơi nào nó xuất hiện thì nơi đó không thoát khỏi nạn hạn hán. Mà trong “Sơn Hải Kinh”, khi nhắc đến phì di cũng có một câu tương tự: Ở đâu có phì di sáu chân bốn cánh, khắp trời đất hạn hán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT