Để quan sát tình hình đội lông xù một cách trực quan hơn, Lộ Bạch không đóng kín nóc xe. Cậu chỉ đeo kính trượt tuyết, cổ quấn chiếc khăn quàng màu đỏ bay phấp phới theo gió, trông cực kỳ bắt mắt trên nền băng tuyết.
Cục lông bị thương được đặt trên ghế phó lái. Lộ Bạch đóng kín nóc xe bên phía nó lại, trước khi đóng còn hỏi cú mèo trên vai mình trước: "Mày lạnh không? Muốn vào trong với nó không?"
Lông của cú mèo tuy rất dày, nhưng xét cho cùng thì nó cũng không phải động vật sống ở vùng băng tuyết, khi xe bắt đầu chạy, mớ lông trên đầu Bé Quần Bó bị thổi tung lên, nó đành phải nhảy xuống dưới: "Kiú ~" Nhưng nó vẫn bướng bỉnh đứng dậy, tìm cách nhìn ra thế giới bên ngoài!
Dường như loài động vật nào cũng giống nhau, nếu có thể ở ngoài tự nhiên thì chúng sẽ không bao giờ ở trong nhà. Ngay cả con sói tuyết bị thương cũng luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng đầy khao khát thế giới bên ngoài.
Cứ phải quay đầu quan sát tình hình đàn sói quả thực quá mỏi cổ, thế là Lộ Bạch nghĩ ra một cách đơn giản thô bạo, để có thể theo dõi đàn sói tốt hơn, cậu mở livestream như bị mất trí.
Phải biết rằng, mười mấy cục lông xù đã có thể khiến khán giả kênh livestream hành động bất bình thường, hâm mộ đố kỵ đủ đường. Vậy mà ở đây có tổng cộng bốn mươi con, phóng mắt nhìn ra chỉ thấy toàn lông.
Các nhân viên Trạm cứu hộ đều biết Lộ Bạch biến mất mấy ngày qua là để làm gì, nhưng khán giả kênh livestream thì không, họ vẫn cho rằng Lộ Bạch lười thôi. Mười ngày nữa tháng phát sóng một lần, chờ đợi quá đau khổ, nếu nội dung tệ hơn nữa, họ sẽ không canh chừng kênh livestream này rồi, chặn luôn streamer từ sớm cho sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play