Lúc đến chân núi trời hãy còn nắng chang chang, mặt trời rọi xuống đất như muốn thiêu người thành than. Thế mà chưa kịp oán than đôi câu, khi đã tới đỉnh núi chẳng biết mặt trời trốn vào đám mây từ lúc nào, ánh sáng bỗng bị giam trong vỏ xám xịt, mưa bụi lất phất rơi như tơ rút chẳng khác nào mỹ nhân ngồi nghiêm chỉnh mà ngầm rơi lệ châu.
Khi Tiêu Kiến Thâm và Phó Thính Hoan đến quảng trường Bát Quái Tiên Thiên trước Nhất Linh Quan, nơi này đã chật ních người.
Quy Nguyên Sơn Trang và Ma Ni giáo nhận được thư từ Nhất Linh Quan liền vội vã đến ngay, không ngờ còn đến sớm hơn cả hai người bọn họ, vốn chỉ từ thành dưới chân núi ngồi kiệu mà lên.
Kim liễn do tám thiếu nữ dáng mảnh như liễu kéo lên Hàn Sơn, dừng lại ở khu vực dành cho Nguy Lâu. Tấm lụa trắng bên trái được vén lên, Phó Thính Hoan nghiêng đầu tựa tay ngồi tựa như chẳng màng thế sự. Đôi mắt hẹp dài quét qua quảng trường một lượt, rồi lãnh đạm thu về.
Qua tấm màn mỏng buông xuống phía bên kia, mờ mờ ảo ảo, một bàn tay nam nhân vươn ra cầm bình rót trà cho y. Ánh mắt Phó Thính Hoan rời khỏi quảng trường chuyển sang ly trà, rồi lại từ ly trà hướng về người đang bị tấm màn che khuất kia, lúc này mới thật sự chú tâm.
Màn ra mắt của lâu chủ Nguy Lâu, người đến sau cùng đúng là khí thế bức người. Người đứng gần còn đang thầm đoán nam nhân ngồi cùng kiệu với Phó Thính Hoan rốt cuộc là thần thánh phương nào, trong khi kẻ đứng xa thì đã bắt đầu thì thầm to nhỏ:
“Người nâng kiệu toàn là nữ tử trẻ trung, người trong kiệu chắc cũng là tuyệt sắc giai nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT