Vì để chuẩn bị cho cuộc thi, Khương Minh Thấm đã liên tục mấy tuần không ghé thăm cô nhi viện. Nàng nghĩ bụng, dù sao bản thân cũng đã trao đi sự dịu dàng và hành động thực tế, đứa trẻ kia hẳn trong lòng vô cùng cảm kích nàng, ghi nhớ không quên, nên dù chỉ đến một lần mỗi tháng cũng không sao. Thời gian kéo dài mới có thể khiến thứ tình cảm tốt đẹp này lắng đọng lại, lên men thành nỗi tương tư dài lâu qua năm tháng.
Dù sao thì, chẳng phải thế giới của các thiếu nữ cũng đều như vậy sao? Nàng từng nghe nói về chuyện này trong các buổi trà chiều salon của các phu nhân giới thượng lưu – có một thiếu nữ xuất thân bình dân, khi còn học trung học thường đi ngang qua một cô nhi viện, đã cho một cậu bé lớn tuổi tương đương em trai mình vài viên kẹo sữa. Cứ thế lui tới nhiều lần, chỉ nghĩ là mình đang tích đức làm việc thiện, ai ngờ vô tâm cắm liễu, liễu lại xanh, cậu bé ấy cuối cùng lại trở thành một truyền kỳ trong giới thương nghiệp, người có thể hô mưa gọi gió.
Mà sau khi trưởng thành, cậu ấy lại xem cô gái từng cho mình kẹo là sự cứu rỗi duy nhất trong quãng đời khốn khó, nâng niu cô ta lên tận trời xanh, còn không ngại mà nói thẳng trong một cuộc phỏng vấn trên truyền hình: “Cô ấy là ánh sáng duy nhất của tôi trong đêm tối.” Cả thế giới đều nói hắn máu lạnh vô tình, nhưng thực tế hắn chỉ dành riêng sự dịu dàng cho một người, trước mặt người ấy lại cực kỳ cẩn thận, đủ mọi ôn nhu.
Lúc đầu nghe được chuyện đó, nàng còn hơi kinh ngạc, không dám tin mà tròn xoe mắt, trong lòng như nai con chạy loạn, thầm nghĩ loại tình tiết giống tiểu thuyết ngôn tình này lại có thể xảy ra ngoài đời thực. Liên tưởng đến gã chồng cả ngày chỉ biết ăn chơi trác táng của mình, nàng nhất thời hâm mộ người phụ nữ kia đến cực điểm. Cũng từ đó sinh ra khao khát cùng mục đích, âm thầm điều tra kỹ càng toàn bộ câu chuyện cuộc đời vị đại lão kia.
Vừa hay, nàng lại trọng sinh.
Lập tức mai phục tại ngã tư đường, bắt gặp một cậu bé trông cực kỳ giống tấm ảnh thời thơ ấu của vị đại lão từng lan truyền trên mạng. Hai mắt nàng sáng bừng, bước tới, lấy ra mấy viên kẹo cùng lời thoại đã chuẩn bị kỹ càng từ trước, quả nhiên đã bắt được trái tim của cậu bé kia.
Đáng tiếc, cô nhi viện này lại cách nhà nàng quá xa, việc học ở cấp ba lại bận rộn, nàng còn làm thêm ở quán cà phê, muốn mỗi ngày đều ghé qua cũng không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play