Ân Minh Lộc biết, chỉ mấy tấm ảnh chụp lén đó chưa đủ để khiến Lâm Thư Vu thật sự từ bỏ hy vọng. Thứ hắn còn thiếu là một liều thuốc mạnh. Nhưng chỉ cần hắn tiếp tục gửi đi mỗi ngày trong vòng một tháng, dần dần thay đổi một cách âm thầm, cuối cùng nhất định sẽ có tác dụng.
Thời gian trôi qua, mãi đến khi tiếng bước chân vang lên, cậu thiếu niên mới thu điện thoại lại, lặng lẽ xóa hết lịch sử truy cập, quay về giao diện trò chơi. Phát hiện ra hai ván Vương Giả Hạp Cốc mà cậu vừa chơi đều… thắng.
Xem ra không phải do có người chơi giỏi dẫn cậu "nằm bay", mà là kỹ thuật của cậu kỳ thật cũng không đến mức "gà" như tưởng tượng. Ân Minh Lộc yên tâm thoải mái trả lại điện thoại.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của nhân viên công tác — kiểu như “sao em lại thắng được?” — cậu như một đứa trẻ ngoan trở về phòng. Vừa ngồi xuống ghế, cậu đã bắt gặp ánh nhìn như thấu hiểu tất cả của Nguyên Phượng. Ân Minh Lộc nghiêng đầu nhỏ, giả vờ ngây thơ:
“Nguyên Phượng ca ca, sao anh lại nhìn em như thế?”
Khóe môi Nguyên Phượng cong lên, cậu lạnh lùng nói:
“Tôi thấy hết rồi!”
Thấy cái gì cơ? Chẳng lẽ mình vừa biểu hiện quá bình tĩnh bị phát hiện rồi? Ân Minh Lộc chớp mắt liên tục, cố gắng tỏ ra ngây thơ vô tội, ngoan ngoãn nói:
“Nguyên Phượng ca ca, anh nghe em giải thích…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play