Nhìn thiếu niên trước mặt chắp tay cầu xin, ánh mắt ướt át, bộ dáng trông như con chó nhỏ bị bỏ rơi, Phó Kim Tu chỉ lạnh nhạt thu dọn đồ đạc, mặc kệ cậu cứ lẽo đẽo theo sau líu ríu không dứt:
“Lớp trưởng, Phó đồng học, Phó Kim Tu, A Tu! Thật sự xin lỗi, thật sự thật sự xin lỗi! Tớ không cố ý mà! Có lý do mà, A Tu, cậu tha thứ cho tớ đi được không?”
Có vẻ như cho rằng gọi “A Tu” thì sẽ thân mật hơn, xin lỗi cũng dễ được bỏ qua hơn, thiếu niên cứ dính lấy cái tên đó mà niệm như tụng kinh.
Nhưng nói đi nói lại cũng chỉ có mấy câu đó, nghe mãi thành nhão như bún. Phó Kim Tu ban đầu định gạt tay cậu ra, nhưng lại thoáng thấy đôi môi hơi bĩu, ánh mắt long lanh nước của đối phương, không hiểu sao lại mềm lòng.
Tuy vậy, hắn không định dễ dàng bỏ qua. Thở dài một hơi, hắn xoay người hỏi:
“Cậu nói có lý do… vậy lý do gì khiến cậu ‘ngồi xổm WC’ ba tiếng đồng hồ?”
Nói thật, nhiều lần hắn đã nghĩ đối phương bỏ về rồi, không thèm quay lại nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play