Là Tiểu Bảo.
Cậu bé giờ đây đã ra dáng hẳn hoi: đôi mắt đen láy ánh lên vẻ thông minh lanh lợi, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, không rõ là do cảm mạo hay hưng phấn, vóc người cũng cao lên một chút, quần áo gọn gàng, chỉn chu—trông hệt như tiểu minh tinh trên TV.
Trong khi đó, Ân Ngọc Nga thì bị chủ nợ bao vây, không tài nào thoát thân, trông chẳng khác nào một con vịt con lạc loài ướt sũng, lại rơi trúng ánh nhìn của một con thiên nga non đang sải cánh. Sự tương phản rõ rệt ấy khiến cô nghẹn họng ghen tỵ, theo bản năng xoa xoa phía sau răng, chưa kịp mở lời...
...thì cậu thiếu niên ngồi bên Tiểu Bảo — mặc áo khoác hàng hiệu, phong thái ung dung — đã lạnh nhạt lên tiếng:
“Gió lạnh như vậy, mặt em nó cũng đông cứng cả rồi, đóng cửa sổ lại đi.”
Tiểu Bảo ngoan ngoãn dạ một tiếng, chưa kịp để Ân Ngọc Nga phản ứng, bàn tay nhỏ nhắn đã đưa lên, quay nút đóng cửa xe lại.
Vậy là cái gương mặt vừa khiến cô vừa ghen vừa tức phút trước, đã biến mất sau lớp kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT