“Ngon ơi là ngon nha~”

Tôi nhấc lên đặt xuống sợi mì, trong lòng tha thiết mong sao bát mì mau chín thật thơm ngon.

“Món quà từ nhà hàng ạ.”

Đặt bát mì vừa chín tới, bốc khói nghi ngút lên bàn, tôi nháy mắt với Quả Bom Sex.

‘Thấy sao, tôi đáng yêu chứ?’

Qua biểu cảm của tôi, Quả Bom Sex dường như cũng cảm nhận được điều gì đó, sắc mặt anh ta có vẻ khác lạ.

‘Xem ra phản ứng thế này thì thành công rồi? Chà, dễ ghê.’

Nụ cười tự nhiên nở trên môi, tôi khẽ che miệng rồi cất giọng dịu dàng:

“Nếu cần thêm gì, quý khách cứ gọi nhé~”

Cuối cùng, tôi khẽ lắc hông, khoe bờ mông căng tròn đầy quyến rũ trước khi quay về chỗ. Từ xa, tôi thấy anh ta nhìn mình, dường như đã xiêu lòng một nửa trước sự quyến rũ của tôi rồi.

“Tốt lắm. Giờ chỉ còn mỗi gã râu ria kia nữa thôi.”

Tôi ngồi đối diện Quả bom Sex, khóe môi khẽ nhếch lên khi thấy gã râu ria húp cạn bát mì do chính tay tôi nấu, không sót một giọt nước nào.

“Tự nhiên… tự nhiên sao lại thế này? Anh… anh ơi. Xin lỗi, em đi… đi vệ sinh một lát ạ— Ực.”

Chẳng mấy chốc, thuốc đã ngấm. Gã râu ria ôm chặt bụng, chân quặp vào nhau rồi ba chân bốn cẳng chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Tuyệt vời! Gã râu ria đã giải quyết xong, tiếp theo là đến bà cụ. Tôi siết chặt nắm đấm, tiến đến gần bà cụ đang gà gật ngủ gục trước tivi.

“Bà ơi, bà ơi!”

“Ôi giời! Thằng ranh này sao lại la hét om sòm thế!”

“Bà ơi, bà mệt lắm hả?”

“Cái tuổi này rồi mà không mệt thì sao được?”

Bà dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, cố gằn giọng.

“Vậy để cháu dọn dẹp nốt rồi về. Bà cứ vào nghỉ trước đi ạ.”

“Thôi nào. Được rồi cháu. Bà mà giao cho cháu thì làm sao yên tâm mà vào ngủ được.”

“Ôi chao. Thôi nào, bà cứ đi đi.”

Tôi cố gắng đỡ bà dậy, khoác chiếc áo khoác dày cặn lên cho bà.

“Ngày mai bà còn làm việc, mệt thế này không được đâu. Đằng nào cũng chỉ dọn dẹp chút thôi mà, bà cứ vào nghỉ trước đi ạ. Nha?”

“Ôi chao. Cháu của bà… Yoo Won của chúng ta. Lớn thế này từ bao giờ không hay.”

Bà cụ lấy bàn tay nhăn nheo lau nước mắt rồi khẽ xoa má tôi. Nhìn vào mắt bà, chẳng hiểu sao tôi cũng thấy khóe mắt cay cay, nước mắt như muốn trào ra.

“Thôi vậy bà vào trước nhé, lát nữa nhớ về cẩn thận đấy, biết chưa?”

Bà cụ dặn dò thêm lần nữa rồi rời khỏi quán ăn. Cuối cùng, trong quán chỉ còn lại Quả Bom Sex và tôi, duy nhất hai người.

“Này, chú ơi?”

Tôi bước chân đều đều, đứng đối diện người đàn ông. Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi rồi đặt ly rượu đang cầm xuống.

“Ôi… chết tiệt, đẹp trai khủng khiếp.”

“Cái gì?”

Nghe giọng nói từ khoảng cách gần, nó… nó càng hay hơn. Chỉ riêng giọng nói thôi cũng làm cho toàn thân tôi tê dại.

‘Hả? Sao tự nhiên người mình lại tê tê thế này nhỉ?’

‘Chắc mình nhầm thôi.’ Tôi lắc đầu, tập trung lại vào Quả Bom Sex.

“Chú ơi. Chú có thời gian không?”

“Nhóc con, đừng làm mấy trò vô bổ đó nữa mà về đi.”

Anh ta phì cười trước lời tôi nói rồi nhấc ly rượu vừa đặt xuống bàn lên.

Cái từ "nhóc con" làm tôi thấy bực mình. Tôi bao nhiêu tuổi rồi chứ, hai mươi… Haizzz. Dù sao thì tôi đã FA suốt một khoảng thời gian dài đằng đẵng rồi. Đã sinh ra là gay đã đủ oan ức rồi, lại còn xấu trai, lùn nữa nên cả đời chẳng được ai yêu thích. Vì vậy, một khi đã mơ thấy mình trở thành một người đàn ông đáng yêu và đẹp trai hiếm có thế này, tôi tuyệt đối không thể bỏ lỡ người đàn ông trước mắt được.

“Ư… Ngọt… ngọt thật.”

Tôi giật lấy ly rượu từ tay anh ta rồi đổ thẳng vào miệng mình. Mùi cồn tràn ngập khoang miệng tuy đắng chát vô cùng, nhưng tôi vẫn cố tỏ ra ra vẻ người lớn, tặc lưỡi thưởng thức rồi ngang nhiên nhìn thẳng vào anh ta. Trước hành động bất ngờ của tôi, đôi mắt của người đàn ông vốn đang nhìn chằm chằm vào tôi, giờ ánh lên một sự tò mò kỳ lạ.

“Chú ơi. Cháu không đáng yêu sao? Hơn nữa lại còn đẹp trai thế này.”

“Chà. Trong mắt tôi, cậu vẫn chỉ là một thằng nhóc con thôi.”

Người đàn ông lấy lại ly rượu từ tay tôi, rót đầy rồi uống cạn. Khuôn mặt anh ta không hề nhíu mày khi uống rượu, nhưng lại toát lên vẻ gì đó u buồn.

“Ấy, chết tiệt. Cháu không phải nhóc con đâu.”

“Người lớn nói thì đừng cãi. Đừng có làm phiền nữa mà về đi.”

“Đồ cổ hủ.”

Lời tôi nói làm vầng trán thanh tú của người đàn ông chợt nhíu lại. Vậy thì sao chứ! Tôi không hề nao núng trước ánh mắt đáng sợ đó, vẫn nhìn thẳng vào anh ta và buông lời tùy tiện.

“Mẹ kiếp. Dù nhỏ tuổi nhưng cái gì cháu cũng biết đấy nhá?”

Dù vẫn còn "nguyên seal" nhưng tôi vẫn tự tin tuyên bố. À, nhưng sao tự nhiên nóng thế này… Mới uống có một ly rượu mà đã say rồi sao? Cơ thể của tên này sao mà tệ thế, còn tệ hơn cả người không biết uống rượu nữa…

Nhưng lạ thay, dù say rượu nhưng đầu óc tôi vẫn rất tỉnh táo, chỉ có cơ thể là nóng bừng. Hơn nữa, cảm giác tê tê lúc nãy lại càng lúc càng rõ ràng hơn.

Tôi thở dốc, bám vào mép bàn. Khuôn mặt bình thản của Quả Bom Sex bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn.

“Ồ! Có nếp nhăn rồi. Đúng là chú rồi, chú ơi.”

Phì. Tôi bật cười vô thức rồi nắm lấy mặt người đàn ông, anh ta hít một hơi thật sâu rồi nhíu mày.

“Này, nhóc. Cậu uống thuốc ức chế khi nào vậy?”

Haizzz… Cứ gọi là thằng nhóc mãi thế này? Có thằng nhóc nào to thế này không? Nhìn mặt thì cũng cỡ cỡ nhau mà, nực cười thật. Mà thuốc ức chế…? Ức chế cái gì chứ.

Khuôn mặt nhăn nhó chỉ trong chốc lát, rồi đôi môi tôi từ từ hé mở khi ngẩng lên nhìn vẻ đẹp của người đàn ông.

Ực.

Thật là điên rồ mà. Không thể từ bỏ ở đây được. Nếu cứ kết thúc thế này thì chắc chắn sẽ lọt vào TOP 3 những điều hối hận nhất trong 10 năm tới mất…

À, nhưng sao… cơ thể lại nóng lên thế này nhỉ…

Đặc biệt, bụng dưới có cảm giác ngứa ngáy như muốn tan chảy. Chẳng mấy chốc, một cảm giác mới lạ trỗi dậy trong cơ thể. Nó ngứa ngáy đến phát điên ở một nơi sâu thẳm, không thể chạm tới, như thể có một chiếc lông chim đang cù lét vào phần nhạy cảm nhất.

“Thôi rồi, không ổn rồi…”

Cuối cùng, tôi cởi từng lớp áo khoác rồi đưa tay vào trong chiếc áo hoodie cuối cùng.

“Này, nhóc.”

Người đàn ông nhíu mày vẻ khó chịu, đứng dậy, mặc lại chiếc áo hoodie đang cởi dở cho tôi rồi nhìn tôi bằng ánh mắt nghiêm nghị.

Không, bây giờ tôi đang nóng muốn chết đây, làm gì thế này! Hơn nữa, anh ta cứ nhóc con, nhóc con mãi!

Cuối cùng, sự kiên nhẫn của tôi đã bùng nổ.

“Chết tiệt, sao cứ gọi là nhóc con hoài thế, cái đồ này!”

“Cái… đồ này?”

Vầng trán đẹp trai của người đàn ông lại nhăn lại, khóe môi anh ta nhếch lên.

Gì thế này. Sao lại cười? Mẹ ơi, cái thằng cha này biến thái quá.

Nháy mắt hay lắc mông thì không cười, nhưng vừa chửi một cái là trên mặt người đàn ông lập tức nở nụ cười. Chết tiệt, nếu không phải cái mặt đó thì đã tránh được tên biến thái rồi. Đúng là đẹp trai kinh khủng khiếp mà. Tôi cứ nghĩ rằng anh ta sẽ biến mất ngay khi tôi tỉnh dậy, nên tôi càng không thể từ bỏ được.

“Haizzz…”

“Nhóc con, có vẻ cậu đang trong chu kỳ phát tình rồi. Thuốc ức chế cậu vẫn thường uống đâu?”

“…Chu kỳ phát tình là cái gì cơ— À… Ực…”

Tôi ôm bụng dưới, nắm lấy vai người đàn ông. Giờ mới để ý, vết sẹo trên cổ người đàn ông quyến rũ này trông quen thuộc như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi.

Sao cái này… cứ thấy quen quen ở đâu đó nhỉ…?

“Chú ơi, ư… Chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi sao?”

“Sắp tắt thở đến nơi rồi mà vẫn còn cố tán tỉnh à.”

Người đàn ông lắc đầu trước lời tôi nói rồi cốc nhẹ vào trán tôi.

“À…! Sao lại đánh cháu chứ… Chú ơi, nhưng mà chú thơm quá… Người cũng mát nữa…”

Tôi vừa bĩu môi vừa lầm bầm càu nhàu chỉ trong chốc lát. Khi bàn tay của Quả Bom Sex chạm vào người, cơ thể tôi bỗng cảm thấy mát mẻ lạ thường, tôi cũng thở dễ dàng hơn một chút. Cả cái cảm giác ngứa ngáy và nóng ran trong người cũng dịu đi phần nào.

“Chú ơi, chú có thể chạm vào cháu thêm chút nữa không?”

“Không được.”

“Đừng thế mà… Người cháu hơi lạ… Hựt.”

Ngay khi bàn tay người đàn ông rời xa, cái nóng mà trước giờ chưa từng cảm thấy bỗng ập đến. Bụng dưới tôi trở nên nóng bừng.

“Hừm… Cháu thật sự thấy lạ… Ực.”

Và đôi chân đang quắp chặt bỗng chốc mất hết sức lực, cơ thể tôi đổ nghiêng như muốn ngã xuống sàn.

“Này, nhóc…”

Ngay trước khi ngã, người đàn ông đã túm lấy và ôm chặt lấy tôi. Tôi vùi mặt vào cổ anh ta, nơi đã trở nên gần gũi hơn.

“Ư ưm… Hóa ra mùi thơm này từ đây mà ra… Hựt…”

Cứ tưởng mùi thơm dễ chịu này từ đâu ra, hóa ra là hương thơm từ cái cổ này. Tôi ôm chặt cổ người đàn ông rồi hít một hơi thật sâu. Mùi hương mát lạnh như đang lạc vào một khu rừng vậy.

“Đầu óc còn chưa khô ráo gì mà. Haizzz…”

Khi tôi vùi mặt vào hõm cổ người đàn ông và khụt khịt mũi. Anh ta vuốt tóc ra sau gáy rồi thở dài.

“Này, nhóc. Đừng có bám dính thế nữa được không? Thật sự không muốn gặp chuyện lớn phải không?”

“…Hừ, thật sao? Thật sự, chú sẽ làm với cháu chứ?”

Lời nói của người đàn ông làm tôi giật mình tỉnh táo. Tôi rời mặt khỏi anh ta. Dĩ nhiên, cơ thể tôi vẫn dính chặt vào người đàn ông.

“…Cậu thật sự sẽ không hối hận chứ?”

“Vâng, vâng! Cháu thật sự thích lắm! Thích cực kỳ! Hê hê.”

Đương nhiên rồi! Cuối cùng cũng có lần đầu tiên… Khụ khụ.

Dù sao thì tôi cũng vội vàng gật đầu lia lịa, sợ người đàn ông thay đổi ý định. Có lẽ vì đây là một giấc mơ nên người đàn ông vốn dĩ không hề có kẽ hở nào lại dễ dàng lọt vào tay tôi như vậy.

Nếu cởi đồ của người đàn ông này ra thì sẽ còn quyến rũ đến mức nào nữa chứ. Nụ cười tự nhiên tuôn ra khỏi miệng tôi.

“Mặc áo vào.”

“Tại sao? Đằng nào cũng cởi ra mà.”

“Tỏ vẻ.”

“Chì…”

Trước lời nói của người đàn ông, tôi lúi húi mặc lại quần áo đã cởi ra rồi hỏi:

“Mà chú tên gì vậy?”

“……”

“Dạ?”

“…Kwon Tae Beom.”

“Tae Beom… Kwon Tae Beom…”

À… Cái tên của người đàn ông này cũng quen thuộc ở đâu đó. Nhưng cứ như có mực đen đổ vào đầu tôi vậy, nghĩ mãi mà không ra, thật khó chịu.

“Sao. Giờ lại thay đổi ý định à?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play