Tần Mộ mỉm cười nói: “Quấy rầy bữa tối của bác sĩ Chu rồi, nếu không chúng tôi về trước, tối tôi lại lên.”
Chu Vân quay đầu đáp: “Không sao đâu, tôi châm cho anh một chút. Anh can thiệp sớm thế này là đúng đấy, để lâu sẽ càng nghiêm trọng, giờ vẫn còn kịp.”
Tần Mộ cười: “Đúng là thấy mấy thủy thủ già về sau sưng tấy biến dạng, đau đớn khó chịu, nên tôi mới nghĩ đến chuyện chữa trị sớm cho dứt điểm.”
Trước kia Tần Mộ cứ để đến giai đoạn cuối, đau không chịu nổi, thầy Diêu Hoán đã châm cứu cho anh ta, nhờ cơ thể người có dị năng mới khỏi, giờ thì hết dị năng rồi, phải giữ gìn cơ thể này cẩn thận thôi.
Quan Viễn Phong nói: “Cậu cứ châm cứu cho bệnh nhân đi, tôi giúp cậu nấu bữa tối, tôi có mang ít đồ ăn đến này.”
Chu Vân vội nói: “Hôm nay Sao Chổi săn được ít gà rừng với thỏ, phải làm thịt trước đã, gà có thể hầm canh.”
Tần Thịnh hăng hái nói: “Bác sĩ Chu, để tôi làm gà với thỏ cho bác sĩ nhé! Mấy việc như nhổ lông với lột da phiền phức lầm, tôi quen rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play