Chu Vân nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt lại, Quan Viễn Phong đã nhanh chóng đẩy cửa bước vào: “Còn chỗ nào không khỏe à? Mấy chuyên gia ở sát vách đều đang rảnh, tôi gọi bọn họ sang khám cho em nhé?”
Chu Vân lập tức từ chối: “Không cần.” Vừa mở miệng, giọng nói đã khàn đặc nghẹn ngào.
Anh cố tỏ ra bình tĩnh: “……”
Quan Viễn Phong ngồi xuống mép giường, đưa tay sờ trán anh, thấy vành tai anh đỏ ửng như rướm máu, bất giác phản ứng lại, khóe môi mỉm cười: “Mấy chỗ khác trên người có khó chịu không? Anh có bôi ít thuốc mỡ cho em.”
Chu Vân: “……”
Anh trừng mắt nhìn Quan Viễn Phong, vẻ mặt như giận lại như xấu hổ, Quan Viễn Phong bèn nói: “Hết sốt rồi, nhưng bác sĩ bảo vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt. Tinh hạch thì em tự cảm nhận, tốt nhất dạo này đừng dùng dị năng.”
Chu Vân trừng mắt nhìn hắn: “Anh bị sét đánh cả đêm, cớ sao lại không bị gì?” Mà bản thân thì lại sốt, dị năng cạn kiệt như chó chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play