Buổi tối, Chu Vân quả nhiên chỉ hâm nóng lại đồ ăn ban ngày của mình bằng lò vi sóng rồi ăn qua loa, nhưng lại đặc biệt đặt một đĩa bánh dày ngải cứu cạnh chậu cây xương rồng.
Sau đó, Viện trưởng Viên gọi điện để bàn bạc chi tiết công việc, Chu Vân vừa nghe máy vừa tiện tay ghi chép gì đó lên bàn trong thư phòng, đồng thời trả lời tỉ mỉ từng điểm, tuy giọng điệu có vẻ lạnh nhạt nhưng lại vô cùng kiên nhẫn.
Quan Viễn Phong thì chỉ chăm chăm nhìn đĩa bánh dày ngải cứu còn nóng hôi hổi kia với vẻ mặt rất kỳ lạ.
Bánh dày ngải cứu này được làm từ bột nếp trộn với lá ngải cứu xay, cỡ nhỏ vừa ăn một miếng một cái, hình như Chu Vân dùng nồi hơi chiên sơ qua, bên ngoài hơi khô vàng, trông có vẻ khá ngon. Nhìn thì như tiện tay đặt đó, nhưng người như Chu Vân vốn rất gọn gàng nề nếp, đồ ăn của anh sẽ không bao giờ để ngoài bàn ăn.
Hắn cứ nhìn chằm chằm đĩa bánh dày ấy, bỗng nhiên cảm thấy rất muốn nếm thử. Ý nghĩ vừa nảy ra, thân thể hắn đã vô thức nghiêng về phía đĩa bánh.
“Bốp!”
Chu Vân đang gọi điện ở phòng bên cạnh nghe thấy động liền bước sang, thấy đĩa bánh dày ngải cứu kia đã rơi xuống sàn gỗ. May mà đĩa không vỡ, nhưng bánh dày thì đã lăn lóc cả ra đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT