Quả nhiên cậu nhóc Đông Đông nói rất đúng, món cơm rang này quá ngon! Cậu cảm thấy mình có thể ăn được nữa!
Trên bàn cơm Chu Chiêu Cần cũng bắt đầu ăn, hắn cầm thìa lên, trước tiên là ăn một miếng nhỏ, trong cơm mặn thơm thỉnh thoảng còn ăn phải các loại củ quả.
Nhai nhai, hắn vô thức đặt lực chú ý lên chúng, xem một miếng của mình có thể ăn được hạt ngô ngon tuyệt kia không?
Miếng này mềm mềm, là một thứ nho nhỏ, thì ra là nấm.
Lại một miếng nữa, là cà rốt.
Ăn miếng cuối cùng, bỗng nhiên hắn cảm nhận được vị ngọt, Chu Chiêu Cần chớp mắt hai cái, hơi thở âm u quanh thân cũng bắt đầu trở nên sinh động, hắn ăn được hạt ngô rồi!
Lý ma ma nhìn Chu Chiêu Cần ăn ngon, chính bản thân bà ta cũng cảm thấy chưa đã thèm liế.m liế.m môi. Bỗng nhiên cái bụng thầm kêu ục ục mấy cái, bà ta nghĩ điện hạ chưa ăn cơm, bà ta bận trước bận sau đi theo đứa nhỏ này nên thật ra cũng chưa ăn gì cả. Lúc này Nhị điện hạ có đồ để ăn còn bà ta lại không có!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play