Thật ra lượng cơm của Tiêu Bình Tùng rất lớn, bình thường ăn cơm với Yến Thu Xu cậu đều ăn hết ba bát cơm còn thêm một bát rau. Tối nay cậu không đến nên nàng không biết cậu đã ăn bao nhiêu nhưng đã tới đây rồi thì chắc chắn là muốn ăn.
Tiêu Bình Tùng đã thấy thèm từ lâu rồi, thật ra tối nay cậu đã ăn no bảy phần rồi, nương cậu cảm thấy buổi tối nên ăn ít một chút nếu không đêm sẽ khó ngủ. Nhưng bây giờ, cậu cảm thấy trong bụng chống trơn cứ như chưa được ăn gì vậy.
Cậu suy nghĩ một chút, nói: “Nhị điện hạ ăn không hết thì để lại cho ta!”
Đông Đông nóng nảy: “Đệ! Đệ cũng muốn nữa!”
Yến Thu Xu múc thêm trước một bát cơm nữa, tính toán lượng ăn lần trước của Chu Chiêu Cần rồi cân nhắc đến tâm trạng đang không tốt hiện tại của hắn, không múc cho hắn nhiều, chỗ còn lại nàng cố ý đổi qua một cái bát lớn, múc hết cho Tiêu Bình Tùng.
Đông Đông đang muốn lên tiếng một lần nữa nhấn mạnh sự tồn tại của mình, Yến Thu Xu đè cậu nhóc lại, nói: “Qua chỗ Bình Tùng ca ca của đệ đi, bảo đệ ấy cho đệ ăn hai phần, nhiều nhất là hai phần.”
Đông Đông: “Được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play