Tô Hòa véo mạnh vào người mình một cái, vẻ mặt tỏ ra cực kỳ chuyên nghiệp, nhưng trong lòng thì đang nghiến răng nghiến lợi mà đếm ngược thời gian của 1551.

Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi, chẳng ai tin nổi một người trẻ tuổi có gương mặt thuần khiết như này lại nuôi dưỡng những suy nghĩ độc ác đến thế.

1551 chỉ có thể bất đắc dĩ mở cửa hàng hệ thống lên, nhưng nhanh chóng phát hiện, do rào chắn của thế giới này, cửa hàng không bán bất kỳ sinh vật sống nào.
 

Con rắn độc mà Tô Hòa muốn, dĩ nhiên cũng không có.

Là một hệ thống mới được vận hành chưa lâu, chưa từng gặp tình huống kỳ cục thế này, chỉ đành thành thật trả lời.

Nhưng Tô Hòa lại hoàn toàn không có ý định từ bỏ: [Tôi nhớ hệ thống có thể xuất hiện ngắn hạn ở thế giới bên ngoài dưới dạng sinh vật, cậu dùng điểm tích lũy biến mình thành rắn độc đi.]


Câu nói này vừa thốt ra, phản ứng của hai người còn lại hoàn toàn khác nhau.

1551 thì tràn đầy lo lắng, còn ánh mắt của Cố Trầm Chu lại trở nên tối tăm hơn nhiều.

[Ký chủ, tôi không đủ điểm tích lũy.]

1551 cuống lên, bật dậy khỏi ghế, chạy vòng vòng trong không gian nhỏ của mình, hai cái tai mèo máy móc trên đầu vì căng thẳng mà cụp xuống gần sát mặt trông như sắp bốc khói.

Cậu chưa từng gặp qua yêu cầu ngang ngược như thế, muốn hệ thống của mình đi tấn công nam chính. Ký chủ này không bình thường a!

Thế nhưng, sự khó xử của hệ thống nhỏ chẳng khiến Tô Hòa mảy may áy náy. Cậu ta giữ nguyên thái độ kẻ cả, nói ra điều kiện vô lý đến cực điểm: [Tôi có thể cho cậu mượn điểm, chỉ cần lần này cậu làm tốt, tôi sẽ không bắt cậu trả.]

Rõ ràng là cậu ta đòi hỏi, nhưng lời nói ra lại mang giọng điệu như thể đang bố thí.


Đối mặt với hệ thống, Tô Hòa hoàn toàn không thèm giữ hình tượng nữa. Ở góc độ mà cậu ta cho là không ai nhìn thấy, ánh mắt của cậu ta đầy rẫy độc địa và cay nghiệt.

Thấy nếu còn chần chừ thì cả nhóm sẽ hoàn toàn rời khỏi sơn đạo, Tô Hòa hạ tối hậu thư cuối cùng.

Khi cậu ta lại một lần nữa nhắc đến việc khiếu nại lên Chủ Thần, 1551 chỉ có thể bất lực dùng số điểm tích lũy đột nhiên được cộng thêm trong tài khoản, đổi cho mình một thân xác tạm thời.

Một cơn choáng váng kỳ lạ ập đến, khi định thần lại, 1551 phát hiện thế giới trước mắt đã thay đổi hoàn toàn. Tầm nhìn của cậu bị hạ xuống thấp đến mức chỉ có thể nhìn thấy đám cỏ dại xung quanh, cảm giác thô ráp của bùn đất truyền rõ ràng lên toàn thân.

Thật sự đã đến thế giới bên ngoài rồi!


1551 không thể tin nổi mà cúi đầu nhìn bản thân mình. Trong cơn hoảng loạn, cậu chỉ kịp chọn đại một con rắn không có độc, nhưng giờ nhìn lại, con rắn này có vẻ… quá đáng thương. Chỉ nhỏ bằng ngón tay, toàn thân là một màu trắng sữa nhạt trông rất vô hại.

1551 ngẩng đầu nhìn về phía ký chủ, đôi mắt nhỏ đen láy ánh lên vẻ bất lực, giống như một con nai con mới sinh, lạc lối giữa thế giới xa lạ, đầy hoang mang và sợ hãi.

Tô Hòa thấy vậy thì chỉ cảm thấy phấn khích, bề ngoài vẫn giả vờ hoảng sợ hét to: "Á! Có rắn độc!"

Tiếng la hét sắc bén ấy như một tín hiệu, khiến 1551 trong trạng thái mơ hồ liền lao về phía nam chính, há miệng ra để lộ cặp răng nanh bé xíu như hạt gạo.

Cậu thậm chí còn chưa hiểu rõ tình hình hiện tại của mình, trong đầu chỉ nhớ lệnh mà ký chủ vừa giao.

Thế nhưng Cố Trầm Chu lại có phản ứng vượt ngoài dự đoán của cả hai người bọn họ.

Hắn không chỉ không hề tránh né, mà còn quỳ một gối xuống, chủ động đưa tay ra, trong ánh mắt tràn đầy hứng thú :"Nhóc con, đi lạc rồi à?"

Mấy từ ấy nhẹ nhàng lướt ra từ cổ họng gợi cảm, nó như lời thì thầm giữa tình nhân với nhau, nhưng thực chất lại ẩn chứa sự quan sát đầy sắc bén.

Trong đôi mắt như vô cảm của hắn, phản chiếu rõ ràng hình ảnh con rắn nhỏ đang ngơ ngác, xen lẫn sự tò mò. Cảm giác lạnh lẽo từ ánh nhìn ấy nặng nề đến mức không thể đoán được tâm trạng thực sự của hắn.

1551 hoàn toàn sững người.

Nhìn bàn tay đang đưa đến trước mặt mình, đầu óc trống rỗng, theo phản xạ liền lè lưỡi rắn ra liếm một cái lên đầu ngón tay hắn.

Đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại lướt qua ngón tay khiến Cố Trầm Châu thoáng sững lại. Nhưng ngay sau đó, trong đáy mắt hắn tràn ngập sự thích thú, những cảm xúc dư thừa chậm rãi tan biến, đến cả khóe môi cũng không giấu nổi nụ cười cong lên.

Hắn bị hành động ngốc nghếch của hệ thống nhỏ này chọc cho tâm tình trở nên vui vẻ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play